Chung Diệp nói: "Trẫm hỏi đệ, nếu đệ không biết thân phận thật của trẫm, có còn về Thanh huyện tìm trẫm không?" 
Hi Trì sửa lại đầu tóc rồi lắc đầu, trả lời theo sự thật: "Sẽ không." 
Thứ nhất là không có thời gian, thứ hai là bọn họ đã chia lìa hai năm, Hi Trì lo lắng mình sẽ quấy rầy cuộc sống hiện tại của nghĩa huynh. 
Hơn nữa du sơn ngoạn thủy thường chỉ là chuyện để mơ mộng, trong hiện thực có rất ít người giống như Hi Trì có thể buông bỏ mọi thứ, mỗi người đều có con đường riêng phải đi, huống hồ cho dù là Hi Trì vẫn gặp phải nhiều chuyện vướng chân bất đắc dĩ. 
Hi Trì chỉ có thể đặt người mình quý trọng vào trong ký ức. 
Chung Diệp kéo y lại gần: "Đến tìm kiếm cũng chưa từng làm, còn dám nói nhớ trẫm. Mấy năm nay trẫm đi tìm đệ vô số lần." 
"Cho dù đời này không gặp lại nghĩa huynh ta vẫn nhớ huynh như cũ," Hi Trì mỉm cười, ngữ khí vân đạm phong khinh như đang dỗ người ta vui vẻ, khó phân thật giả, "Trí nhớ của ta rất tốt, cả đời sẽ không quên." 
Chung Diệp nhướn mày. 
Hi Trì nói: "Nếu nghĩa huynh chính là Hoàng Thượng, vậy có một việc ta muốn cầu xin nghĩa huynh." 
Chung Diệp gật đầu: "Kim Hoa Điện đã chuẩn bị rượu, chúng ta vừa uống vừa nói." 
Kỳ thật tối nay Hi Trì đã uống vào mấy chén, y không quá có đam mê thưởng rượu, nhưng không dễ gì may mắn gặp lại nghĩa huynh kết bái, y cũng muốn thoải mái say sưa một phen. 
"Được." 
Trịnh Như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-be-ha-lai-ghen-sao-be-ha-hom-nay-lai-an-giam-roi-sao/438201/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.