Vệ Nhược Hoài vô thức nhìn về phía tổ phụ mình, Vệ lão bật cười: "Cháu ra ngoài hít thở không khí đi."
"Dạ, tổ phụ, lát nữa cháu quay lại." Lúc Vệ Nhược Hoài ở kinh thành cùng bằng hữu ra ngoài dạo phố, ngẫu nhiên gặp được cô nương xinh đẹp, hắn lẳng lặng nghe bằng hữu đàm luận, trong lòng cũng tự phác hoạ hình tượng thê tử lý tưởng. Hiền lành, xinh đẹp, thấu tình đạt lý, Vệ Nhược Hoài thấy Tam Nữu vừa vặn phù hợp. Nhưng hắn vừa nghĩ đến nhóm hảo hữu chốn kinh kỳ, lại xuất hiện sự do dự, nhất thời không làm chủ được mình.
Vệ lão dĩ nhiên không biết chuyện này, sợ bản thân Vệ Nhược Hoài quá gấp gáp, ông cũng đã nói: "Nhân sinh đại sự, phải cẩn thận suy xét. Chẳng qua cháu và Tam Nữu đều còn nhỏ, không cần vội vàng."
Thiếu niên nhớ đến, tổ phụ nói đúng, nhưng bản thân hắn vẫn khổ sở. Muốn gặp Tam Nữu lại sợ Tam Nữu cũng thích hắn, sau này hắn lại phụ lòng Tam Nữu. Không gặp nàng, Vệ Nhược Hoài lại không kiềm lòng được... Hai ngày ngắn ngủi, Vệ Nhược Hoài tưởng chừng như mình già thành bảy mươi tuổi.
Tam Nữu tiếp lời: "Nhanh lắm, không mất nhiều thời gian đâu."
Vệ Nhược Hoài mím môi giấu đi vẻ mừng rỡ, đuổi theo Tam Nữu, ai ngờ Tam Nữu về nhà liền đưa bánh tổ cho Vệ Nhược Hoài, lúc đưa còn dặn dò thêm: "Đừng ăn nhiều quá, không tốt cho tiêu hoá."
Vệ Nhược Hoài cầm lấy, đứng im tại chỗ. Tam Nữu thắc mắc: "Còn chuyện gì sao?"
"Không, không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-ban-an-chua/3505258/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.