‘Ngồi đây!’
Bạch Ảnh Quân vỗ vỗ chỗ bên cạnh, ý muốn cô làm theo ý mình. Dạ Nguyệt chần chừ một chút rồi cũng đi đến cạnh anh ngồi xuống. Đợi cô ngồi đúng vị trí, anh mới nhìn kỹ những vết thương của cô. Mày đẹp nhíu lại, so sánh các vét thương ở quá khứ trong trí nhớ của anh và các vết thương hiện tại, có vẻ như đã có dấu hiệu mờ đi các vết thâm, bong chóc những lớp máu khô để lớp da non được tái tạo. Đôi chân mày Ảnh Quân giãn ra, vẻ mặt vô cùng hài lòng. Sẽ rất nhanh thôi, cô sẽ trở thành một thiên sứ hoàn thiện. Các vết thương lành sẽ có ý nghĩa lớn, tuy không quên được quá khứ nhưng Dạ Nguyệt vẫn có thể rủ bỏ chúng, khép lại cánh cửa cho một tuổi thơ tăm tối.
‘Ah.. Ngài làm gì vậy?’
Một bàn tay lạnh lẽo lướt trên da khiến cô giật mình, không kịp phản ứng.
Ảnh Quân nhìn cô như không nhìn, bàn tay không yên phận mà kéo một bên dây áo cô xuống.
‘Đừng hỏi tôi đang làm gì. Ngồi yên và thuận theo ý tôi!’
Giọng nói mang sự uy hiếp đến người nghe. Mặc dù cô rất muốn nói không nhưng miệng không mở được, đôi mắt to tròn dõi theo từng hành được của anh.
Dạ Nguyệt khó tin vào mắt mình, người trước mặt không hề giống Bạch Ảnh Quân chút nào. Trước nay Ảnh Quân không có những hành động bất thường như vậy. Mỗi khi anh cư xử bất thường cô lại cảm thấy bất an hơn.
Ảnh Quân tháo nắp tuýp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-bach-tien-sinh-da-vui-chua/2979513/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.