Edit: Nananiwe
"Cậu cười gì hả?" Nghiêm Qua cảm giác mình bị cười nhạo, lập tức xấu hổ buông bộ đồ trước ngực xuống trợn mắt trừng Lê Thương.
Trước lúc hỏi hắn đã suy nghĩ tới rất nhiều phản ứng của Lê Thương, không ngờ cuối cùng lại là phản ứng này.
Lê Thương cười một lúc lâu mới lau nước mắt sinh lý chảy ra từ khóe mắt, trong mắt vẫn còn ý cười vẫn chưa tan. Anh nói với Nghiêm Qua: "Anh đáng yêu thật đấy Nghiêm Qua! Ban nãy anh hỏi nghiêm túc chứ?"
"Đương nhiên là nghiêm túc. Thôi bỏ đi, tôi không muốn nói chuyện với cậu nữa." Nghiêm Qua nói rồi quay lưng lại với Lê Thương, thẹn quá thành giận túm chăn trùm kín đầu.
"Rồi rồi đừng giận, vừa nãy tôi chỉ mất khống chế chút thôi. Đừng đắp chăn như vậy, sẽ khó chịu đấy." Lê Thương nói.
Nghiêm Qua không nói câu nào, trông có vẻ thực sự giận rồi.
Lê Thương thấy vậy cũng không miễn cưỡng nữa: "Thật ra vóc người của anh đẹp lắm, đẹp nhất trong những người tôi từng gặp đó. Ngủ ngon nhé, ngủ dậy chúng ta sẽ bắt đầu đi làm nhiệm vụ, làm xong sớm để về sớm chút."
Nói xong thì nằm xuống, chẳng bao lâu đã ngủ say, có thể nói ngủ khá là ngon.
Trong đầu Nghiêm Qua vẫn hiện lên bộ dáng ban nãy Lê Thương cười cợt mình, thế là càng nghĩ càng giận, càng giận càng không ngủ được. Hắn trở mình ngồi dậy, hung dữ nhìn chằm chằm Lê Thương đang ngủ say.
Lê Thương đang nhắm hai mắt lại, mấy sợi tóc rối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-anh-chu-lai-khong-ve-nha/3588928/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.