Edit: Nananiwe
Đến lúc Nghiêm Qua kịp hoàn hồn thì khai thông tinh thần đã kết thúc rồi. Không biết Lê Thương đã buông hắn ra, ngồi đối diện khẽ mỉm cười với hắn từ bao giờ.
Không biết tại sao trong đầu Nghiêm Qua bỗng xuất hiện một cảm xúc khó nói.
"Bình thường cậu khai thông tinh thần cho lính gác khác cũng sẽ làm như vậy sao?"
"Anh đang giận à? Đây là tri thức tôi học được ở Tháp, chắc anh cũng biết một ít là dẫn đường đụng chạm ở một mức độ nào đó có thể khiến lính gác bình tĩnh lại. Cơ mà đây vẫn là lần đầu tiên tôi làm vậy, bởi vì lúc khai thông tinh thần cho lính gac khác chưa từng gặp ai chống cự như anh."
Mặt Nghiêm Qua hơi nóng lên, khi biết mình là lính gác duy nhất được đối xử như vậy, trong lòng hắn lặng lẽ xuất hiện một cảm xúc mang tên trộm vui vẻ.
Sau khi hơi thở không thể nói rõ kia biến mất, hắn bỗng nhận ra ban nãy mình sợ tới mức muốn trốn tránh nhưng lại không thể phản kháng được mất mặt đến cỡ nào.
Thân là lính gác mà lại bị một dẫn đường yếu hơn mình đè lên tường không thể phản kháng, nếu những lính gác từng làm việc với hắn nghe được chuyện này nhất định sẽ cười rụng răng.
Nghĩ tới đây hắn cảm thấy mình nhất định phải lấy lại danh dự, nếu không sau này hắn sẽ không có mặt mũi nói với người khác mình là một lính gác nằm trên.
Nghiêm Qua nghiêm túc nói: "Tôi không giận, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-anh-chu-lai-khong-ve-nha/3588926/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.