Edit: NananiweNghiêm Qua hoảng hốt đi theo Lê Thương xuống lầu, thấy Lê Thương lấy ra chiếc xe điện hai bánh từ trong gara thì trên mặt lộ vẻ khiếp sợ."Sao cậu có thể... có món đồ cũ rích như vậy được?" Nghiêm Qua hỏi một cách không dám tin .Lê Thương khinh thường nhìn Nghiêm Qua đang lộ vẻ kinh hãi: "Chẳng lẽ anh ở đây lâu như vậy không phát hiện ra đây là một hành tinh lạc hậu à? Nếu không phải lạc hậu thì anh cảm thấy tại sao chúng ta có thể đi trên đường một cách đường đường chính chính như vậy được? Thế nên ở nơi lạc hậu thế này thì đương nhiên khoa học kỹ thuật cũng không phát triển được.""Tại sao chúng ta không thể đi trên đường một cách đường đường chính chính?" Vừa nói xong thì Nghiêm Qua cũng nhận ra, vì sự kiện phản đối lính gác dẫn đường mấy năm trước nên lính gác dẫn đường bị xã hội kỳ thị nghiêm trọng.Lúc ấy Nghiêm Qua vẫn được quân đội trọng dụng nên hoạt động này không ảnh hưởng gì tới mình, hắn cũng chỉ nghe nói qua về chuyện này thôi.Bây giờ nghe Lê Thương nói như vậy hắn mới mơ hồ nhớ lại, hình như chuyện này mang lại sức ảnh hưởng rất lớn."Dù có như vậy nhưng cái xe điện hai bánh này của cậu thật sự quá cũ ấy. Tôi thề là cái này ở những hành tinh khác đã bị loại bỏ được mấy nghìn năm rồi."Lê Thương mỉm cười: "Dù đúng là lạc hậu thật nhưng với tôi thì nó rất tiện. Thế rốt cuộc anh có lên không? Không lên thì tôi đi trước." Dứt lời anh lên xe rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-anh-chu-lai-khong-ve-nha/3504509/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.