Lúc nhị đồ đệ cũng phản bội sư môn đi tìm sư huynh nhập ma của nó nương tựa, Thẩm Ly đang ngồi khoanh chân dưới giàn nho, y nhắm mắt bấm đốt ngón tay tính xem lúc nào được ăn những quả nho to và mọng nước này.
Con thỏ yêu bị nhị đồ đệ tiện tay bắt đi báo tin run rẩy nói: “Hắn hắn hắn bảo ta về nhắn…nhắn…nhắn lại một câu…”
Thẩm Ly hái một lá nho xanh mơn mởn cho nó, từ ái nói: “Ngươi đừng sợ, ta không ăn thịt thỏ đâu.”
… Mới là lạ, thịt thỏ kho tàu vừa thơm vừa mềm, thịt thỏ rán đậm đà vị cay, vừa hay gần đây y muốn ăn, rất rất muốn ăn!
Đợi lát nữa phải xuống núi tìm một nơi nào đó để ăn mới được.
Chú thỏ nhỏ vội bẹp bẹp gặm hết lá nho y đưa, cuối cùng cũng bình tĩnh lại, nó lắc đôi tai dài và nói: ‘“Con đi theo sư huynh, sư tôn không cần nhớ mong’ —— người kia nói như vậy ạ! Một chữ cũng không sai!”
Tiễn đồ ăn dự trữ đi, à không, là con thỏ yêu đi, Thẩm Ly buồn bã thở dài.
Không cần nhớ… Cũng từng là thầy trò, sao có thể không nhớ được cơ chứ.
Dù sao cũng phải có người để sai vặt mà!
Nhị đồ đệ vừa đi, sau này y muốn ăn uống gì đều phải tự mình xuống núi rồi.
Trời sinh thuộc tính “trạch”, lão Thần Quân cô đơn chỉ biết thở dài, nhưng Thẩm Ly còn chưa kịp phiền não suy nghĩ chuẩn bị đi đâu ăn thì cảm ứng được cấm chế bên ngoài dao động.
Y im lặng một lát, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nao-su-ton-cung-mat-tri-nho/567240/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.