Giọng nói của Từ Dương vang lên bên tai: “Hình như anh ta, đang dỗ cậu à?”
———
Đêm đó Lâm Tri Dịch không đợi được Chu Hoài Sinh mà lại chờ được hai phần báo cáo kết quả kiểm tra của mình, kết quả nói cậu không bị thương tới xương cốt, chỉ có một vết thương nhẹ ở xương đuôi mềm.
“Ngày mai trực tiếp gọi đến công ty anh ta đi, chạy trời không khỏi nắng.” Từ Dương ngáp một cái, mệt mỏi nhéo nhéo gáy, dặn dò Lâm Tri Dịch: “Trong nhà cậu có thuốc bôi ngoài da đúng không? Hai ngày này ăn cay ít thôi.”
“Ừm.”
Lâm Tri Dịch đứng trước cửa bệnh viện thêm hai phút, cuối cùng vẫn lựa chọn trở về nhà.
Tắm rửa xong nằm trên giường, trong đầu đột nhiên hiện lên khuôn mặt của Chu Hoài Sinh, Lâm Tri Dịch bực bội vò đầu, sau đó đeo bịt mắt rồi tắt đèn, ép mình chìm vào giấc ngủ.
Ngày thứ hai vừa rời giường đã nghe thấy có người gõ cửa, Lâm Tri Dịch bước ra mở cửa, là Lâm Diễn Đức và đứa con trai bảy tuổi của ông ta.
“Tri Văn nói muốn đưa bữa sáng cho anh trai nên cha dắt nó tới.”
Lâm Diễn Đức nói dối không chớp mắt, Lâm Tri Văn đặt hộp cơm trong tay xuống bàn sau đó đi đến sô pha nghịch điện thoại, không thèm nhìn Lâm Tri Dịch một cái.
Lâm Diễn Đức đổi dép lê, đánh giá căn hộ của Lâm Tri Dịch, sau đó ngồi xuống bàn giúp cậu mở hộp cơm: “Vẫn ở một mình sao? Có cô đơn lắm không? Gần đây cha có quen mấy người bạn là đối tác làm ăn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nao-cung-muon-trom-nhoc-con-omega/857102/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.