“A Hoài...”
Lâm Tri Dịch đã hoàn toàn mất hết sự tỉnh táo, cố hết sức chui vào trong chăn, sau đó liên tục gọi tên Chu Hoài Sinh.
Chu Hoài Sinh đi tới ôm cậu vào lòng, an ủi: “Anh đây, Tri Dịch, anh đây.”
“Sao anh đến trễ vậy?” Lâm Tri Dịch khóc lóc ôm chặt eo Chu Hoài Sinh, toàn thân quấn lên người Chu Hoài Sinh, “A Hoài, em khó chịu quá.”
Chu Hoài Sinh nhìn dáng vẻ của Lâm Tri Dịch, chỉ cảm thấy ngực đau đớn, đau lòng đến mức không thể chịu nổi.
Có thể là bị pheromone alpha của Thịnh Gia Huy ảnh hưởng, sau khi chuyện kết thúc Lâm Tri Dịch vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, cơ thể vẫn còn nóng, hơi thở vẫn gấp gáp. Chu Hoài Sinh giúp cậu mặc quần áo cẩn thận để tránh bị cảm lạnh, nhưng tình trạng của Lâm Tri Dịch vẫn rất tệ, Chu Hoài Sinh chỉ còn cách mở lọ thuốc ức chế mà Thịnh Gia Huy đưa cho anh. Mùi vừa lan ra, Lâm Tri Dịch lập tức tiến đến gần, nhưng sau khi nhìn kỹ lại, cậu lại chui vào chăn, kiên quyết nói: “Em không uống.”
“Tại sao?”
Lâm Tri Dịch lắc đầu, “Không uống.”
Cảm giác bất lực như thủy triều tràn đến, ánh mắt và lời dặn dò của Thịnh Gia Huy liên tục tái diễn trong đầu Chu Hoài Sinh, sự kiên nhẫn của anh đã cạn kiệt, nhưng Lâm Tri Dịch vẫn không chịu hợp tác.
Chu Hoài Sinh đành uống thuốc ức chế, sau đó dùng miệng đút cho Lâm Tri Dịch, hai tay Lâm Tri Dịch bị đè lại, ban đầu còn ngơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nao-cung-muon-trom-nhoc-con-omega/3556548/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.