Cùng một người sao lại mất trí nhớ tận hai lần?
————
Giọng điệu Chu Hoài Sinh quen thuộc đến mức Lâm Tri Dịch vô thức giơ cánh tay lên.
Nhưng cậu vẫn nhịn được, xụ mặt nói: “Cái gì?”
Lúc này Chu Hoài Sinh mới nhận ra mình đã vượt quá khuôn phép, vội vàng lui về phía sau một bước, nhẹ giọng nói: “Xin lỗi, tôi không có ý gì khác, tôi chỉ lo vết thương của cậu quá nghiêm trọng, không kịp xử lý thì ngày mai có thể không đi đứng được.”
Mắt cá chân truyền đến một cơn đau như rút gân, Lâm Tri Dịch lại hít vào một ngụm khí lạnh.
Thấy vậy, Chu Hoài Sinh nói: “Như vậy đi, nếu cậu không ngại thì trên đường Bình An có một nhà thuốc, bây giờ tôi chở cậu qua đó.”
“Chở bằng xe điện hả?” Lâm Tri Dịch nhíu mày.
Chu Hoài Sinh vốn đã đi về phía xe điện, nghe được Lâm Tri Dịch nói lập tức dừng lại, cất chìa khóa lại vào túi, cảm thấy hơi bất lực.
“Anh chở tôi đi, còn thằng bé thì sao đây? Định đóng cửa nhốt nó hay sao?”
Chu Hoài Sinh cũng lo lắng điều đó.
“Thôi được rồi, phiền anh cõng tôi lên đi, chân tôi hơi tê, không động đậy được.”
“Được.”
Trước khi ngồi xuống, Chu Hoài Sinh nhìn thoáng qua áo khoác đắt đỏ trên người Lâm Tri Dịch, anh hơi lo lắng Lâm Tri Dịch chê mình bẩn, thế là cởi bỏ đồ lao động bụi bặm ra nhét vào thùng để thức ăn sau xe điện, sau đó mới đi đến trước mặt Lâm Tri
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nao-cung-muon-trom-nhoc-con-omega/2118130/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.