Giữa mảnh đất trống,không biết lúc nào đã dấu tay to năm mét nằm ở giữ.Gintoki cùng tên thủ lĩnh đứng xa đối diện nhìn nhau thâm trầm,tên thủ lĩnh chảy cả mồ hôi háng,tay phải đặt xuống dưới làm ra vẻ chỉnh quần lót,nhưng không biết là ngại ngùng che quần hay là làm bộ chỉnh lại.
"Chết mịa rồi nhìn thằng nhóc này không đỏ,mặt không mệt chẳng lẽ như nó nói chakra là vô đối,nếu nó cứ chưởng như hai chưởng lúc nãy thì mình chỉ có nước ra ngoài lãnh hộp cơm thôi"-Tên thủ lĩnh tay phải chỉnh quần lót thuận tiện lau mồ hôi trán nghĩ.
"Tên này thật lì con mẹ nó lợm,muốn giết hắn thì dễ muốn hắn nhận thua thì khó,nhân tài hài hước như thế thật hiếm có,nếu hắn bỏ cuộc thì không cách nào về làng hắn,chỉ có nước làm bạt nhẫn mà thôi""-Gintoki nhìn chăm chú vào tên thủ lĩnh nghĩ.
-Đánh mẹ có đi đứng nãy giờ mấy phút rồi hai cha nội-Jiraiya căng thẳng rồi hét lên.
Hừ..xem ra hết cách,nè nhóc đừng nhân từ với kẻ địch là tàn nhẫn với chính mình,ra tay đi-Tên thủ lĩnh nhắc nhở rồi móc kunai phóng vào Gintoki rồi lao người đến trước hai tay kết ấn,"Phong độn:phong cắt thuật" một vòng cung do gió tạo thành chém thẳng vào Gintoki khi hắn đánh rớt kunai.
Gintoki đánh rớt kunai nhanh chóng kết ấn rồi đập xuống đất,"thổ độn:thổ lưu bích"một bức tường đất ngăn chặn phong độn nhưng mà che tầm mắt hắn,tên thủ lĩnh không biết lúc nào ở trên đầu hắn cách hắn một mét,gintoki nheo mắt lại tay phải giơ lên đầu xung quanh người hắn ba mét như bão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hokage-sieu-than/3045725/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.