Khi ánh mặt trời dường như chiếu rọi khắp đại địa,đội vận chuyển vãi vóc đang trên đường đến tây thiên à không đến Giang quốc,kể từ khi gặp sơn tặc đến nay cũng qua hai ngày bình yên sống cm lặng,làm gintoki cứ mong chờ sự trả thù của bọn cướp chứ.Trên chiếc xe hàng đang ngồi nhìn xung quanh gintoki chợt than thở:
Tụi sơn tặc này không chuyên nghiệp chút nào,mà thằng làm boss trại lại éo có chút đàn ông gì hết,ít nhất phải kéo anh em đi trả thù như dzậy mới giống mafia chứ!
Mày rảnh quá làm nhiệm vụ bình yên thì đết muốn,cứ chuốc khổ vào thân là thế nào-Jiraiya miệng ngậm cọng cỏ đáp.
Kệ nó đi nếu không lảm nhãm sao là Gintoki chứ-Orochimaru khoanh tay trước ngực ngước nhìn bầu trời nói.
Không chừng miệng quạ của thằng đầu quăn này đúng không chừng-Tsunade hai chân bắt chéo ngồi trên xe nhắm mắt nói.
sao có thể chứ,tụi mình đi xa thế rồi nếu muốn trả thù thì sáng hôm trước đã làm mới đúng chứ-Jiraiya ra vẻ thông minh giải thích.
Thoáng một cái đã qua hai ngày kế,mãi đến xong nhiệm vụ tổ bốn người bọn họ vẫn không bị bọn sơn tặc trả thù đúng là đời đâu như phim,đâu phải nhân vật chính đi đến đâu có người chết,trừ khi thám tử lừng danh Conan vì nghề nghiệp bắt buộc.
Ở nơi thoáng xa xa trên cành cây lớn có hai ám bộ lúc nào cũng theo bốn người họ,từ lúc bị sơn tặc tấn công cho đến làm xong nhiệm vụ,người mặt nạ mèo thở dài một hơi nói:cứ tưởng bọn sơn tặc sẽ trả thù nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hokage-sieu-than/3045719/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.