Chương trước
Chương sau
"Why? Why do I have to come Vietnam? I don"t want" _ Nó hét lớn, đây cũng là lần đầu tiên sau 3 năm nó nói nhiều hơn 3 từ. Papa nó lập tức đáp lại: "You must go to Vietnam to direct that company". "Dady...!!" _ Giọng nó yếu dần và đầy thất vọng. Papa nó thẳng thắng, một chút do dự cũng không có: "Not talking! You"ll take off at 7:00 a.m day after tomorrow".Nó cười nhạt miễn cưỡng trả lời: "Ok, Dady..." và chán nản bỏ lên phòng.
Sáng ngày kia...
5:00 a.m. "Maru! Mày còn chưa dậy sao? Dậy mau! Maru...! HÀN LỤC VY!!!" _ Nó đang ngủ thì một giọng nữ hét lớn. Nó nheo nheo mắt, đáp lại: "Hửm?". Nhỏ đã hơi giận rồi, kìm nén:" Bây giờ mày có dậy không? Không dậy là tao không về Việt Nam với mày đâu đấy!" Nó từ từ mở mắt nhìn thấy Shara thì hơi ngạc nhiên hỏi:" Về cùng à?" (Chị Vy ưi... nói quá 3 từ chị chết à???). " Ừ. Tao về với mày." _ Shara nhướng mày trả lời. Nó nhéo nhéo mi tâm:" Ừ." Kéo vali xuống lầu, nó nhọc người chào papa nó một câu cụt lũn:" Bye Bye!" _ Không chờ papa trả lời nó kéo vali ra cửa, chú lái xe hiểu ý nó bỏ vali vào cốp xe. Nó dứt khoác không quay mặt lại, mở cửa xe nó ngồi vào rồi đóng "SẦM" cửa lại. Nhỏ hiểu ý nó nên không hỏi thêm gì nhiều, lẳng lặng lên máy bay và ngủ. 
2 tiếng sau... Tại sân bay Tân Sơn Nhất, nó và nhỏ xuống máy bay, ra sảnh chuẩn bị về. Cổng là nơi đông nhất và cũng là nơi trở về Việt Nam. Hôm nay nó diện một bộ đồ thật đẹp, tôn lên vẻ đẹp kiêu sa của nó. Một cái áo crop-top màu đen có chữ "Play boy" cộng thêm quần jeans ngắn màu đen với đôi giày bata trắng, áo khoác trắng, mũ lưỡi trai trắng và kính râm đen (Imyung: Quào!! Thật xinh nha!! Tông trắng đen chất quá chị Vy ưi..!// Vy: Em quá khen!!). Còn phần nhỏ thì diện một bộ váy trắng thục nữ kiều diễm, áo khoác jeans đen, giày bata đen, kính râm đen, mũ trắng. Cả hai đi ra, hàng trăm con mắt hướng nhìn về phía họ. 
"Wao!!!Nữ thần lòng tao kìa!" Nam 1.
"Người gì đâu mà đẹp không tả nỗi!" Nam 2.
"Có gì đâu mà đẹp cơ chứ!" Nữ 1.
Bọn họ nhìn nhỏ và cô khen không ngớt, một số người thì ngưỡng mộ, còn một số khác thì ganh ghét. Mỗi người một khuôn mặt, trông thật đáng buồn cười. Nó không để ý chi nhiều, trên ay nó có một cái cây màu đen dài dài, mở bật ra, biến thành cây cung lấy mũi tên ra bắn vào cái bảng đen to ở phía trước có dòng chữ " Việt Nam" khiến mọi người rùng mình bỏ đi, nó nói khẽ: " Vietnam, I came back..!" 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.