Ghi chép của Lạc Hồng, tháng 5 năm 2015.
6.5.2015
Tên tôi là Lạc Hồng, hôm nay là sinh nhật lần thứ 28 của tôi.
Để xe ở bãi đỗ cách công ty vài trăm mét, đi bộ về hướng công ty. Từ xa, tôi đã nhìn thấy một cậu bé ngồi ở góc phố, tay cầm bảng vẽ nói chuyện thân thiết với người ngồi đối diện, đôi mắt nâu rất đẹp, tôi nghe nói những người như vậy thường rất ấm áp.
Khi đến gần hơn, tôi lặng lẽ đi chậm lại, nhìn thấy những bức tranh của cậu ấy, những bức tranh giống cậu, sạch sẽ và đầy sức sống.
Tôi lại nhìn cậu bé một lần nữa, ánh mắt chúng tôi tình cờ chạm nhau. Tôi sửng sốt trong giây lát, thấy em đang mỉm cười và vẫy tay với tôi. Đôi tay đó rất mảnh khảnh, như thể chúng sinh ra để cầm cọ vẽ vậy.
Cả ngày làm việc tôi đều lơ đễnh, tan làm cũng sớm hơn mọi ngày.
Đi đến góc phố, em đang thu dọn họa cụ, tôi lúng túng đứng trước giá vẽ của em. Em nhìn tôi đầy nghi ngờ. Sau vài giây, em vui vẻ nói với tôi: "Là tiên sinh hồi sáng, chào ngài."
Tôi gật đầu đáp lại, nói: "Không vẽ nữa à?" Em lắc đầu xin lỗi, chỉ lên trời và nói đã không còn sớm nữa.
Tôi không nói gì, lùi lại hai bước. Có lẽ biểu tình của tôi lúc ấy quá nuối tiếc, vậy nên em thật sự kéo tôi về phía chỗ ngồi, dựng bảng vẽ lên lần nữa.
"Có thể không?" Tôi hỏi em. Em mỉm cười với tôi rồi gật đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-tuong/222899/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.