Ngày sinh nhật của Uyển Nhi tới ngày một gần hơn,Thiên Du đi đi lại lại trong căn phòng mình. Đây là lần đầu tiên cô muốn tặng quà cho một ai đó, nhưng xem chừng việc này rất khó khăn vì đối tượng nhận quà chính là Uyển Nhi. 
Căn bản Uyển Nhi đâu có thiếu thứ gì? Mà cho dù thiếu đi chăng nữa thì chỉ cần một cú điện thoại là thứ Uyển Nhi cần đã xuất hiện ngay trước mặt nhỏ luôn rồi. 
Nghĩ đến đây khuôn mặt Thiên Du vốn đã nhăn nhó giờ đôi mày cũng nhíu chặt lại, vò đầu bứt tóc suy nghĩ. 
Sáng hôm sau Thiên Du vác khuôn mặt gấu trúc đi học, nhìn khuôn mặt xuống sắc trầm trọng của Thiên Du, Uyển Nhi cũng hoảng hốt. 
- Đây có phải Thiên Du không vậy? 
Uyển Nhi giữ khuôn mặt cô nhìn, xoay qua xoay lại. 
- Thiên Du à! Sao mà mặt bà nhìn rất là... 
Uyển Nhi giữ hai chữ " thảm hoạ " trong lòng. Biểu hiện của Uyển Nhi là Thiên Du đủ hiểu, khẽ đặt tay Uyển Nhi xuống. 
- Không phải tôi thì còn ai vào đây? 
- Hôm qua bà không ngủ được hả? Không phải nhớ tới anh nào tới mức... ăn không ngon ngủ không yên chứ? 
- Còn không phải vì.. 
Nói tới đó Thiên Du im lặng, không nói tiếp nữa. Nghe được nửa chừng mà Thiên Du không chịu nói tiếp, Uyển Nhi tò mò hỏi lại. 
- Vì gì? 
- Không có gì. 
- Nói tôi biết đi, năn nỉ bà á, nói đi, nói đi mà. 
Uyển Nhi bắt đầu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-truong-anh-thich-toi-a/2436576/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.