🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Reng.......reng......."Tiếng chuông báo hiệu kết thúc buổi học vang lên. Lâm Uyển Nhi quay sang hỏi Thiên Du.

"Xuống căng tin tìm đồ ăn với tớ không Thiên Du??"

"Đi thôi"_Thiên Du cười tươi nói.

Cô cầm tay Uyển Nhi cười mỉm rồi hét lên:

"Căng tin thẳng tiến"

Mọi người ngẩng đầu lên nhìn hai người họ, bỗng ba đứa con gái trong đám người đứng lên, đứng đầu là Trần Kiều Ân. Trên tay cô ta là một lọ sơn móng tay màu đỏ, Trần Kiều Ân bước lại gần Lâm Uyển Nhi, tặc lưỡi nói.

"Uyển Nhi à, không phải mình muốn nói bạn đâu, tại sao bạn lại đi cùng với con nhỏ nhà nghèo đó zạ??"

"Tôi đi cùng ai có liên quan gì đến bạn không??"_Lâm Uyển Nhi lạnh nhạt hỏi lại.

"Không liên quan, nhưng mình chỉ muốn nhắc nhở bạn về thân phận của nhỏ đó mà thôi!!"_Trần Kiều Ân cười mỉm, cất giọng.

"Tôi đã nhận định cậu ấy là bạn của tôi thì sẽ là bạn của tôi không liên quan tới bạn đâu!!"_Lâm Uyển Nhi liếc xéo Kiều Ân, lạnh lùng nói, kéo Thiên Du đi ra khỏi lớp. Bỏ lại sau lưng những tiếng xì xào.

"hừ......dù sao cũng chỉ là nhỏ nhà quê thôi"_Trần Kiều Ân nhếch môi nói thầm.

"nhỏ đó có điểm gì tốt chứ, sao cậu ấy không đi cùng mình??"_ns4

"gia thế không có, lại còn xấu xí nữa"

Bla...........bla.....ble.................

Nghe những câu nói như vậy, Uyển Nhi càng kéo Thiên Du đi nhanh hơn, cô không muốn Thiên Du sẽ xem mình như người xa lạ, khó khăn lắm cô mới tìm được một người bạn đối sử tốt, thật lòng, không có toan tính với cô như Thiên Du.

"Có phải mình không thích hợp ở chỗ này đúng không??"_ Chợt Thiên Du lên tiếng.

"đừng như vậy mà Thiên Du, mình thấy bạn rất tốt!!"_Uyển Nhi cười tủm tỉm nói.

"Thật đó!!"_Uyển Nhi nhìn cô ấy với ánh mắt long lanh, nói thêm câu nữa. Khi Thiên Du nhìn vào mắt Uyển Nhi cô thấy hai con đom đóm ý nhầm hai ngôi sao sáng long lanh trong mắt cô ấy, bất giác Thiên Du mỉm cười. Thấy Uyển Nhi cười, cô cũng cười theo, Thiên Du nói một câu.

"Chúng mình có thể..............là bạn tốt của nhau được không??"

"Ừ, sẽ là bạn tốt"_Uyển Nhi đáp.

"mãi là bạn tốt nhá, không được thất hứa đâu nha"_Thiên Du nói rồi đưa ngón út mình ra.

"Không được thất hứa, ai thất hứa sẽ là con cún nhỏ, đáng iu♡.♡."

Uyển Nhi không ngờ cũng có lúc Thiên Du như trẻ con vậy, cô cũng đưa ngón út mình ra, móc nghéo.

"ọt....ọ.t........."_ bụng Thiên Du réo lên. Xấu hổ quá cô lấy tay che mặt lại, chuyển chủ đề nói chuyện.

"vừa nãy bạn bảo đi căng tin mà, giờ chúng ta đi thôi"

"Ừ, đi thôi"_Uyển Nhi tiếp lời. Hai đứa đi khỏi khu trường học.

"Công nhận học viện này rộng thật"_Thiên Du thầm nghĩ.

"Ở đây có tổng cộng có sáu khu đi mà. Bao gồm khu trường học, thư viện, giảng đường, thể dục, căng tin và còn một nơi nữa là khu của hội trưởng á"_Uyển Nhi giải thích.

"Oa........ Mà sao bạn biết rõ vậy??_Thiên Du tò mò hỏi.

"À, trường này là ông nội mình đầu tư vào mà"_Uyển Nhi cười nói.

Hai đứa đi qua hành lang dài để tới căng tin, qua khu vườn thì thấy một người con trai đang đứng đó, tính tò mò của Thiên Du và Uyển Nhi nổi lên, hai đứa chốn vào bụi cây rình.

(Sarah: Bó tay với mấy chế.

Uyển Nhi và Thiên Du: Im, để ngta còn rình.

Sarah: Sặc........).

"Chào anh"_Trần Kiều Ân cười nói. Đi tới trước mặt Quân Hạo hỏi:

"anh đang đợi ai à??"

Quân Hạo quay sang nhìn Trần Kiều Ân, nở nụ cười sát gái.

"lúc nãy thì có, nhưng giờ thì không cần đợi nữa"_Quân Hạo tới gần Trần Kiều Ân nói.

"em có đồng ý làm bạn gái anh không??"

"em.........."Trần Kiều Ân định nói tiếp, bỗng một giọng nói cắt ngang cuộc nói chuyện của họ. Khi hai người quay đầu lại, thấy một cô gái chạy tới trước mặt Quân Hạo đứng, thở hổn hển nói.

"xin lỗi! Em tới muộn"

"mà anh cũng hẹn thêm ai ở đây nữa hả??" Cô ta quay sang nhìn cô gái đang đứng bên cạnh Quân Hạo hỏi.

" đây là bạn gái anh"_Quân Hạo giới thiệu.

"vậy còn em thì sao??"_Ny Ngọc hỏi lại.

"Em tới muộn, đã có người thế chỗ em rồi"_Đơn Quân Hạo bước tới gần Ny Ngọc nói nhỏ. Cười lạnh tới khoác tay lên vai Trần Kiều Ân đi khỏi, trước khi đi cô ta còn quay đầu lại vẫy tay chào tạm biệt Ny Ngọc, cười mỉm.

"Tất cả mọi thứ của chị, tôi sẽ lấy đi từng thứ từng thứ một"_Trần Kiều Ân nghĩ thầm. Ny Ngọc đứng đó khóc thầm.

" Tại sao lại như vậy??, khó khăn lắm cô mới khiến anh ấy để ý tới cô lại bị con nhỏ đó cướp đi!!".


*GTNV mới:



Trần Ny Ngọc:17t, cao 1m 70. Là chị em cùng cha khác mẹ với Kiều Ân. Tích cách hay ganh ghét với Kiều Ân và Thường hay đổ mọi sai lầm của mình lên đầu người khác. Khuôn mặt lúc nào cũng chát phấn, tuy không nhiều như Kiều Ân. Sau khi cưa Quân Hạo không được thì chuyển sang cưa Băng Phong.



Trần Kiều Ân: 16t, cao 1m65 ( đeo giày cao gót khoảng 10cm) là con gái của tập đoàn trang sức nổi tiếng. Tính cánh chảnh chọe, độc ác, nhiều mưu mẹo. Mặt lúc nào cũng chát một tấn phấn. Luôn tự cho mình là xinh đẹp, với câu nói rất nổi tiếng " tao đẹp tao có quyền" khinh thường mấy người nhà nghèo. Là người yêu tạm thời của Quân Hạo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.