CHƯƠNG 13
Tìm một nhã gian tại tửu lâu tốt nhất, điểm một bàn đầy đồ ăn, còn không ngừng chậc lưỡi: “Tiền tài bất nghĩa như nước chảy, sớm đi hoa điệu mới tốt……”
“Phong huynh hảo nhã hứng a.” Một tiếng cười sang sảng truyền ra, mơ hồ có chút hương vị sủng nịch.
Phong Tuyết Nguyệt bỗng nhiên quay đầu, nhìn thấy là vị tuyệt thế mỹ nam tử kia, mặt ửng hồng lên, trong lòng bàn tay theo bản năng xiết chặt túi tiền rỗng tuếch.
Quân Hàn Tâm một trận cười khẽ, đi đến lăng điệu trước mặt Phong Tuyết Nguyệt, cười tủm tỉm xuất ra khăn tay giúp y chà lau qua cái miệng nhỏ nhắn, buồn cười nói: “Sao gọi nhiều như thế, định làm gì hả ?”
Quân Hàn Tâm tay tựa như xà, hư vô mờ mịt đem túi tiền bên hông Phong Tuyết Nguyệt tháo xuống. Cười nói: “Hảo nhẹ a.”
Phong Tuyết Nguyệt trên mặt hồng đến nóng lên, nột nột nói: “Chờ, chờ ta tìm được sư phụ ta, ta trả lại ngươi.”
“Sư phụ ngươi?” Có chút tò mò nheo lại ánh mắt.
“Đúng.” Phong Tuyết Nguyệt đầy mặt ngượng ngùng, “Ta, sư phụ ta có rất nhiều tiền.”
Quân Hàn Tâm tâm tư sao còn tại chỗ này, một lòng thầm nghĩ làm Phong Tuyết Nguyệt trở lại bên người mình, một lòng thầm nghĩ bồi thường. Đúng là vẫn còn cười chua sót, cho dù mắt đã tràn đầy lệ, khóe miệng vẫn thản nhiên lộ ra tươi cười có chút như không, nhẹ nhàng, thản nhiên nói: “Tại hạ Quân Hàn Tâm.”
Phong Tuyết Nguyệt lúc này mới phục hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-tinh-mac-tuong-tu/2355065/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.