CHƯƠNG 7
Phong Tuyết Nguyệt ở một mình , Ma Tước tuy nhỏ nhưng tiện nghi vật dụng đầy đủ, phòng ở đơn sơ lại được thu thập thực sạch sẽ. Quân Hàn Tâm ngồi ở trước bàn, nhìn thấy trước mắt vật nhỏ đáng yêu sôi nổi ra vào sân vội bất diệc nhạc hồ (*).
(*) Bất diệc nhạc hồ : trích trong câu “Hữu bằng tự viễn phương lai, bất diệc nhạc hồ” ( Bạn từ phương xa tới, còn gì vui hơn ),có thể hiểu như “cực kì vui vẻ” đối với câu trên.
Phong Tuyết Nguyệt trong lòng cao hứng đến hình dung không được, chỉ biết là ca ca dọc đường đi vất vả, trước làm bữa cơm cho hắn. Thế là vội thứ gì cũng không để ý, ở phòng bếp lâu lâu lại muốn thấy Quân Hàn Tâm, liền chạy vào nhà liếc hắn một cái, ngọt ngào nói một câu: “Ca ca, rất nhanh sẽ có đồ ăn.” Lại sợ đồ ăn bị cháy, vội vàng chạy trở về.
Quân Hàn Tâm nhất phái bình yên uống trà, nhìn Phong Tuyết Nguyệt bộ dáng cao hứng, trong lòng cười không ngừng, lại cảm thấy thực thích. Qua không lâu Phong Tuyết Nguyệt liền bưng bao nhiêu đồ ăn vào, cấp Quân Hàn Tâm một chén cơm thật đầy, hướng hắn mỉm cười ngọt ngào.
Quân Hàn Tâm gợi môi lên, gắp một đũa đồ ăn, ăn hai miếng lập tức khen ngợi, biến thành Phong Tuyết Nguyệt đỏ mặt. Phong Tuyết Nguyệt ngồi xuống ăn hai miếng, lại ở trước của nhìn xung quanh vài lần, lập tức liền chạy ra ngoài.
Thư Nghiễn đã làm sai chuyện, cung kính đứng ở cửa, đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-tinh-mac-tuong-tu/2355053/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.