Hôm sau khi tôi thức giấc mở điện thoại thì thấy Luẫn Khiên gửi cho tôi một tin nhắn lúc sáng sớm, tôi mở ra xem thì là một lời nhắn ngắn ngủi.
"Ngày mai tôi về, ở nhà chờ tôi."
Chỉ là một tin nhắn ngắn ngủi nhưng nó đủ làm tôi vui rất lâu, vì trước giờ đây là lần đầu tiên anh ấy gửi tin nhắn bảo tôi chờ anh ấy về. Tôi vui vẻ đi vệ sinh cá nhân, tắm rửa xong chọn một chiếc váy dài qua gối màu trắng ngà, mặc kèo là chiếc áo khoác dạ màu đen, mái tóc đen dài xõa ra đơn giản.
Tôi tự ngắm mình trong gương cảm thấy bản thân cũng xinh không kém ai, nhưng xinh thì cũng có làm được gì đâu, vì có xinh thì...mà thôi tôi nghĩ nhiều làm gì nữa tâm trạng vui không nên để việc linh tinh làm ảnh hưởng.
Đều chuẩn bị tươm tấc tôi ra ngoài bắt taxi đi đến bệnh viện, trên đường đi bác tài xế có nhìn tôi rồi nói.
"Cháu gái à bác nói này nhé, bác trông cháu...có vẻ xanh xao và ốm yếu lắm, cháu có bệnh gì nặng sao?"
Tôi có chút bất ngờ với câu nói của bác tài xế, nhưng tôi vẫn vui vẻ đáp lời:
"Chắc là do mệt mỏi thôi ạ, trước giờ cháu vẫn khỏe mạnh mà, lát cháu đến bệnh viện kiểm tra sẽ ổn thôi ạ, cảm ơn bác quan tâm nhé."
"Ừ ừ...nên kiểm tra, người trẻ mấy người gần đây đôi khi còn yếu hơn người già bọn tôi nữa."
...
Rất nhanh đã đến bệnh viện, tôi quét mã trả tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-tiec-mot-doi/3354450/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.