Lê Ly nhìn phía dưới chân mình chính là vực sâu, cô ấy đau buồn khóc thật lớn. Trước khi gieo mình xuống dưới, Lê Ly lại muốn gọi cho Nam Phong lần cuối. Năm đó, điều cô hối hận nhất chính là bỏ lỡ anh. Bây giờ cô trở về rồi nhưng anh cũng không còn bên cô, vậy thì cô sống cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Mục tiêu sống đã không còn thì cái chết chính là điều duy nhất con người có thể làm được.
Cô ấy bấm vào dãy số quen thuộc, đầu dây bên kia liền truyền đến giọng nói của anh.
“Cô lại gọi cho tôi làm gì nữa.”
“Anh không cần phải nóng giận với em đâu. Vì có lẽ đây sẽ là lần cuối cùng em gọi cho anh.”
Nam Phong cười khẩy.
“Ha…mới đó mà đã rời đi rồi sao.”
“Đúng vậy. Rời khỏi thế gian này chính là điều mà em có thể làm được.”
“Cô biết mình đang nói gì không? Alo alo…”
Lê Ly trực tiếp ném điện thoại xuống vực.
“Kết thúc thật rồi.”
Bên này, An Hạ đang chờ đợi giây phút cô ấy nhảy xuống bên dưới. Nhưng chờ mãi vẫn chưa thấy cô ấy nhảy xuống khiến AN Hạ vô cùng nôn nóng.
“Cô gái này, cô ta có chịu nhảy không đây? Mình đợi cũng lâu rồi, hay là cô ta đang đợi người nào đến nên mới chưa chịu nhảy. Tức thiệt, mình lại muốn đến đó đẩy cô ta xuống dưới để hoàn thành đoạn video này.”
An Hạ còn đang thấy khó chịu thì một chiếc xe hơi chạy đến, người bên trong bước ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-tho-tinh-yeu/3343459/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.