Nam Phong đạt được mục đích của mình, anh liền hí hởn chạy vào phòng.
“Sofa, tạm biệt mày nhé.”
Đóng cửa phòng, anh thấy cô nằm trên giường nhắm mắt lại. Nam Phong đến nhẹ nhàng chui vào trong chăn, anh vòng tay qua ôm cô vào lòng. Biết cô vẫn còn thức, anh cố ý trêu chọc cắn nhẹ vào tai cô.
Tử Đằng giật mình mở mắt ra, cô nhíu mày lại quay qua nhìn anh.
“Nếu anh không chịu nằm yên thì để tôi ra bên ngoài ngủ.”
Cô nhóm người dậy nhưng bị Nam Phong kéo lại. Khó khăn lắm anh mới vào trong phòng sao có thể để cô ra bên ngoài được. Nam Phong bắt đầu dỗ dành.
“Đừng giận, đừng giận. Anh thấy con muỗi đậu trên tai em nên anh muốn cắn nó thôi.”
"Muỗi? Anh nghĩ tôi là con ngốc à!”
Tử Đằng giận dỗi không thèm quan tâm đến anh nữa. Cô nằm nghiêng qua một bên, tập trung ngủ. Chỉ cần ngủ hết đêm nay thôi, cô sẽ đá anh ra khỏi nhà như vứt rác. Chắc chắn là như thế rồi.
Nhưng dường như đêm nay Nam Phong không muốn cô được ngủ ngon giấc. Mấy ngón tay của anh di chuyển trên bụng cô từ từ lên trên. Dù không muốn đoái hoài tới nhưng hành động của anh thần tiên còn không chịu được huống chi cô chỉ là một người bình thường. Tử Đằng nắm lấy tay anh, cô dồn hết cục tức trong người chuẩn bị xả ra. Nhưng khi cô quay đầu lại thì…
“Bộ phim lần này em chọn nhân vật phản diện là vì cô ta sao?”
Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-tho-tinh-yeu/3333563/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.