Dịch: Hinary
Biên: Hi
Cho đến lúc tiếng bước chân của Tào Tuyết đã biến mất, Lục Dương mới xoay người lại, hắn bất đắc dĩ thở dài, dang hai tay ra rồi nói với Uông Cần Cần.
- Bạn học! Cô nhìn đi, bạn gái của tôi đã hiểu nhầm mất rồi.
- Thật xin lỗi.
Uông Cần Cần cắn cắn đôi môi đỏ mọng, cô bé miễn cưỡng nói ra ba chữ này.
Nhưng Lục Dương vẫn không mềm lòng khi nghe cô xin lỗi, hắn nói tiếp.
- Sau này chúng ta nên duy trì khoảng cách đi! Tôi không muốn bị cô ấy hiểu nhầm nữa!
Uông Cần Cần ngạc nhiên nhìn Lục Dương.
Cô đã theo đuổi Lục Dương mấy tháng rồi, cô nghĩ cô đã thể hiện rõ ràng rồi, mặc dù không nói ra, nhưng tin chắc Lục Dương sẽ hiểu được ý cô, vậy mà hắn ta lại từ chối?
Cho đến lúc này, toàn là cô từ chối người khác, chưa từng có ai từ chối cô đâu?
Bỗng nhiên Uông Cần Cần cảm thấy rất uất ức, đôi mắt cô đỏ hồng lên, nước mắt đảo quanh như muốn rơi xuống.
Lúc này, có lẽ Lục Dương nên bước lên an ủi cô một chút, dù sao người ta cũng là một cô gái thích mình, hơn nữa nước mắt của cô còn khiến người khác đau lòng như vậy.
Nhưng lúc này, Lục Dương biết rõ bản thân hắn không thể mềm lòng được, nếu không sau này sẽ rất phiền phức, vậy nên hắn chỉ có thể nói một câu.
- Thật xin lỗi.
Đã nói đến nước này, Uông Cần Cần cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-sinh-2003/2883217/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.