Khi cánh cửa sắt cuối cùng trong dãy hành lang khép lại đánh “rầm”, cảm giác của Hàn Đinhchợt có phần lạ lẫm. Anh không còn nhớ, đây là lần thứ mấy anh đến trạigiam gặp Long Tiểu Vũ. Nhưng lần này, tâm trạng hoàn toàn khác. Nhưnhững lần trước, Long Tiểu Vũ đã ngồi sẵn trong phòng nói chuyện sáng lờ mờ. Mặt vô cảm nhìn Hàn Đinh đi từ cánh cửa đối diện vào.
Có thể do tòa đã ra phán quyết nên sự giám sát của công an lỏng lẻo hơn trướcđây. Viên công an dẫn Hàn Đinh vào, thậm chí, không bước vào phòng.Phòng nói chuyện rộng rãi chỉ có Hàn Đinh và Long Tiểu Vũ ngồi đối diệnvới nhau. Trong ánh nắng xiên khe chiếu qua ô cửa sổ nhỏ trên đỉnh đầu,không khí trông như mảng sương mờ phát sáng. Ánh nắng như sương chiếuvào khoảng trống giữa hai người, giăng thành tấm bình phong mờ mờ.
Hàn Đinh ngước mắt, chăm chú nhìn Long Tiểu Vũ. Muốn xem xem khuôn mặtthanh tú ấy có sự thay đổi gì không. Trên đường tới trại giam, anh đãvận dụng tối đa những trải nghiệm sống của mình để tưởng tượng ra sựthay đổi có thể xuất hiện trên khuôn mặt này. Tâm trạng sau khi tòatuyên án chắc chắn khác nhau. Tâm trạng ôm ấp hy vọng và triệt để tuyệtvọng chắc chắn khác nhau. Tâm trạng có thể đếm được số ngày mình cònsống, chắc chắn là khác nhau!
Nhưng Long Tiểu Vũ không có gì khác.
Khuôn mặt anh ta vẫn bình tĩnh. Vẫn như lần đầu tiên gặp Hàn Đinh, có phần edè, thậm chí ngượng ngập. Vẫn ngồi ở phía kia của bàn, im lặng đợi HànĐinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-nguoi-tinh/2542753/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.