Người thật sự yêukhông giận nổi quá một đêm. Nhưng đã ba ngày liền, La Tinh Tinh tuyệtgiao với Long Tiểu Vũ. Ngày nào, hết giờ làm, Long Tiểu Vũ cũng tới nhàtìm nàng. Chỉ cần trông thấy Long Tiểu Vũ bấm chuông qua màn hình camera gắn ở chuông cổng, là nàng nhất quyết không mở. Qua màn hình, thấy Long Tiểu Vũ bấm chuông hết lần này đến lần khác, thấy anh cúi đầu ủ rũ,thấy anh ghé sát khe cổng nhìn vào trong, thấy anh lặng lẽ ra về... LaTinh Tinh thấy khoan khoái khi được trả thù.
Buổi tối ngày thứtư, Long Tiểu Vũ không đến. La Tinh Tinh đợi mãi. Đến mười hai giờ đêm,vẫn không nghe thấy tiếng chuông cửa. Đã không dưới một lần, nàng bậtmàn hình camera gắn ở chuông cổng nhìn ra ngoài, nhưng ngoài cổng khôngcó một ai. Nàng có chút chán chường, tâm trạng thấp thỏm. Cả đêm, giấcngủ chập chờn, không sâu.
Ngày thứ năm, Long Tiểu Vũ vẫn không đến.
Cuối tuần, La Tinh Tinh tới biệt thự hồ Hoàng Hạc thăm bố. Lúc đang ăn trưavới bố, thì Long Tiểu Vũ đột ngột xuất hiện, mang đến cho bố nàng báo và một số công văn giấy tờ trong ngày. Bố nàng hỏi, Cậu ăn cơm chưa. Anhtrả lời, Chưa ạ. Bố nàng bảo, Cậu cùng ăn luôn thể. Anh bảo, Thôi ạ, lái xe còn đang chờ bên ngoài. Bố nàng bảo, Cậu cứ ngồi xuống ăn đi, để anh ta chờ. Long Tiểu Vũ liếc nhìn La Tinh Tinh thật nhanh. Ngay lập tức,nàng đưa mắt ra hướng khác. Trong lúc Long Tiểu Vũ ngồi xuống, nàng đứng dậy, ra khỏi phòng ăn.
Long Tiểu Vũ tự xới cơm. Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-nguoi-tinh/2542733/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.