Nhà Tứ Bình ở vùngven sông mang dáng dấp nửa thành thị, nửa nông thôn, lẫn trong vô số nhà dân ngói xanh đen tường vôi trắng. Các ngôi nhà ở đây đều đã xưa cũ.Tường vôi không còn trắng. Mái ngói cũng xộc xệch. Chỉ có ánh nắng lunglinh rắc trên mái nhà là vẫn lay động lòng người. Phần sau ngôi nhà inbóng dưới nước. Mang theo chất cổ xưa của mái vách, hàng hiên hòa vàodòng sông. Hàn Đinh và La Tinh Tinh mỗi người mang một tâm trạng khácnhau. Sau một hồi đi thuyền, hai người lên bờ ở một bến có nhiều ngườiđang giặt giũ, rửa rau, rồi cuốc bộ. Họ xuyên qua hết ngõ này đến ngõkhác, đi rất lâu trên con đường lát đá xanh chật hẹp ven bờ sông. Dọcđường đi, nhà nào nhà nấy đều lững lờ khói bếp, rôm rả tiếng chuyện trò. Hàn Đinh và La Tinh Tinh rảo bước thật nhanh. Lúc gần tới nhà Tứ Bình,hai người bắt đầu hỏi thăm. Người dân ở đây tỏ ra thân thiện, vồn vã,chỉ dẫn tỉ mỉ đường đi. Lúc tới một chợ cóc ngay kề sông, một ông lãonhàn tản nghe nói Hàn Đinh và La Tinh Tinh tìm nhà họ Chúc, bèn chủ động dẫn đường, đưa hai người đi qua cây cầu vòm cổ xưa bắc qua sông, đếnmột hiệu cắt tóc, thì rẽ vào một con hẻm chật chội, rồi lại xuyên quamột chiếc ngõ hun hút, cuối cùng đến một chiếc sân nhìn thông lên bầutrời. Trong sân kê hai chiếc bàn con. Người hai gia đình đang quây quầnbên chiếc bàn nhà mình ăn trưa. Một bà lão đang ngồi ở góc tường, bóncho đứa cháu. Thằng bé được đặt trong một chiếc thùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-nguoi-tinh/2542720/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.