Hàn Đinh choàng tỉnhsau cơn sửng sốt. Ngón tay run rẩy của anh vội vàng bấm số chiếc máyđiện thoại cố định trên bàn làm việc. Sau hai lần bấm nhầm, anh mới bấmđúng số điện thoại di động của La Tinh Tinh. Có tín hiệu. Nhưng giọngnói phát ra từ đầu dây bên kia không phải là của La Tinh Tinh, mà là một giọng nữ rõ ràng, nắn nót: “...Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thờikhông liên lạc được. Xin quý khách vui lòng gọi lại sau...” Hàn Đinhthầm đoán, chưa biết chừng, lúc này, La Tinh Tinh và tên hung thủ giếtngười kia còn đang giở trò bậy bạ trong cái nhà nghỉ dưới tầng hầm bẩnthỉu kia. Trong hầm trú ẩn sâu hun hút xây bằng bê tông cốt thép ấy,điện thoại di động bị mất tín hiệu là chuyện đương nhiên.
HànĐinh dập máy. Đầu óc anh rối tung. Trấn tĩnh giây lát, anh nghĩ ngay đến việc gọi điện báo cảnh sát. Anh vội bấm 110. Rất nhanh, đầu dây bên kia vang lên giọng con gái dịu dàng:
- Xin chào quý khách, đây là tổng đài cảnh sát 110.
Sau đấy, là một câu nhắc lại bằng tiếng Anh. Giọng nói con gái vẫn dịu dàng như thế, khiến người nghe không dám tin rằng đó là số tổng đài của Sởcông an. Nhưng giọng nói ấy vẫn khiến Hàn Đinh do dự giây lát. Rồi sauđấy, không biết vì sao, anh lại dập máy.
Anh không rõ, rằng mìnhđang đột nhiên tỉnh táo, hay đột nhiên hồ đồ. Ngay trước lúc cất lời báo cảnh sát, sự do dự trong anh tăng lên. Anh không thể không lo cho LaTinh Tinh lúc này đang ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-nguoi-tinh/2542707/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.