Hàn Đinh về đến BắcKinh. Chuyến công tác dài ngày giúp một người từng sống ở Bắc Kinh đếnphát ngấy như anh có một thứ tình cảm thân thiết chưa từng có với BắcKinh. Đến giờ, anh mới nhận ra, Bắc Kinh sao bao la, thanh lịch, vănhiến đến thế! Còn nữa, Bắc Kinh sạch sẽ hơn Bình Lĩnh.
Bình Lĩnh, có lẽ điều duy nhất khiến anh không thể quên được, chỉ là nàng La TinhTinh xinh đẹp mà bất hạnh. Đúng vậy. Trong con mắt của Hàn Đinh, sựquyến rũ của nàng không chỉ ở vẻ đẹp của nàng, mà hơn thế, còn là ở nỗibất hạnh của nàng. Nét mặt và lời nói của nàng có phần ngây dại. NhưngHàn Đinh cho rằng, chỉ khi bi thương đến độ ngây dại, bi thương mới thểhiện được chiều sâu của nó. Cũng có thể, chính bởi nét mặt ngây dại vàlời nói vụng về của nàng, nên trái tim Hàn Đinh mới trở nên mềm yếu nhưchưa bao giờ mềm yếu như thế. Chưa bao giờ!
Rất lâu sau khi vềđến Bắc Kinh, hằng đêm, trước khi ngủ, hình ảnh La Tinh Tinh vẫn luônchập chờn trong tâm trí Hàn Đinh. Kể từ đó, anh dửng dưng với mọi cô gái xung quanh. Thậm chí, chẳng còn hứng thú với chuyện làm quen, tán tỉnhcác cô gái trong quán bar hay sàn nhảy. Anh mắc bệnh tương tư trầmtrọng. Cũng may, Hàn Đinh thuộc típ người có lý trí, nhất là trongchuyện nam nữ. Không bao giờ anh để lộ ra mặt sự cào cấu trong tim, nênkhông đến mức ảnh hưởng đến công việc thường ngày. Hàng ngày, anh vẫn đi làm, vẫn hăng hái tinh thần. Cách hai, ba hôm lại đi thăm bố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-nguoi-tinh/2542698/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.