'Phiên giang đảo hải khi gặp nàng
Trong lòng hồi hộp tịch tình tang
Đến độ can tràng chợt thầm lặng
Ta và nàng bạch nhật tuyên dâm'
Vương Đỉnh Hoa nằm trên nhánh cây cao hóng mát mà không quên ngâm thơ, bầu trời trong xanh, không khí trong lành, lá cây xanh ngời tươi mát hôm nay làm tiểu thư Vương rất dễ chịu. Hình như có hai kẻ không biết rằng đã có một người xuất hiện từ đầu trưa đến giờ, một nam một nữ đến sau gốc cây mà thổ lộ tình cảm với nhau gần một canh giờ, sau đó là màn diễn môi ta kề môi nàng và thật nhanh chóng đã diễn biến tới khung cảnh tiếp theo. Vương Đỉnh Hoa lắc đầu ngán ngẩm tình nhân trẻ quá sơ ý khi không nhìn trước nhìn sau nên đã tặng đôi câu thơ dành cho họ.
'Ngươi giữ im lặng một chút đi.'
Vương Đỉnh Hoa lườm tên Hắc Kiến không biết điều đang cười khúc khích bên cạnh. Hắn nhanh chóng lấy tay che miệng mình lại nhưng vẫn không nén được cơn cười của mình.
'Ngươi gây ra tiếng ồn thì làm sao người ta có thể làm việc được chứ!?'
Vương Đỉnh Hoa tuy nói vậy nhưng gương mặt cô cũng hiện lên ý cười, một nam một nữ ở dưới đang làm chuyện hệ sự, một chủ một tớ ở trên nhịn cười cùng nhau. Đây là tình thế gì đây?
'Mà tiểu thư vừa ngâm thơ, nó có ý nghĩ gì ạ?'
'Ngươi muốn biết thật sao?'
Thấy tên Hắc Kiến gật đầu cô cũng định nói ra ý nghĩa nhưng khi nghĩ lại thì không nên cho hắn biết nên vội lắc đầu từ chối.
'Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-ngo-chon-am-ti/931385/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.