' Tiểu thư Vương, lão gia cho gọi tiểu thư ạ!! '
Nghe thấy bên ngoài gia nhân lên tiếng muốn mình đi gặp cha. Vương Đỉnh Hoa dừng bút lại khi vừa mới có hứng làm thơ lại bị làm cho mất hứng, cánh cửa chợt mở ra khiến gia nhân có chút bất ngờ nhưng cũng nhanh chóng cúi người với nữ nhân này. Vương Đỉnh Hoa cau có đi trước, gia nhân kia chỉ biết lủi thủi đi theo sau.
' Cha muốn gặp con ạ? '
Vương Bá Chinh ngước lên nhìn cô con gái rồi khẽ gật đầu, ông ho khan gấp quyển sách đang đọc dở dang lại đưa mắt nhìn Vương Đỉnh Hoa ngồi xuống kế bên.
Vương Bá Chinh rót nước ra tách trà rồi nâng lên uống.
' Ngày mai có một cuộc thi để tập hợp những người tài giỏi khắp nơi đến. Không biết con có muốn tham gia hay không? '
Vương Đỉnh Hoa nhíu mày nghĩ ngợi, nếu cuộc thi đấy mở ra chỉ để muốn tập hợp những người tài năng thì chắc chắn cũng sẽ có mặt cái người tên Lưu Tuyết Khuê ấy rồi. Nghe nói cô ta cái gì cũng giỏi không lẽ lại không tham gia? Nhưng Vương Đỉnh Hoa cô chỉ giỏi nhất đánh đàn, thi đấu âm nhạc thì phải hoà cùng một bản tấu, vậy Lưu Tuyết Khuê sẽ thổi tiêu hay sao? Không được.. không đời nào cô chịu đứng chung cùng với Lưu Tuyết Khuê được. Nghĩ đến đây Vương Đỉnh Hoa bèn từ chối.
' Có lẽ con sẽ không tham gia... '
' Sao vậy? '
Vương Bá Chinh khó hiểu, từ trước đến giờ bất kỳ cuộc thi nào cũng có mặt người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-ngo-chon-am-ti/931367/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.