' Tuyết Khuê, nàng đoán xem ta có gì cho nàng! '
Vương Đỉnh Hoa cười tinh nghịch đưa mắt nhìn sang nữ nhân đang ngồi kế mình. Lưu Tuyết Khuê nghe xong liền bĩu môi.
' Làm sao ta có thể đoán ra được cơ chứ!! Nhưng đoán cho ngươi vui vậy, để ta nghĩ xem nào.. nếu là nữ nhân thì chỉ có thể là phụ kiện, nữ trang mà thôi. '
' Vậy cho ta một cái tên, nó là gì? '
Vương Đỉnh Hoa đưa nắm tay mình ra, bên trong có giấu một thứ gì đó cần vị công chúa này phỏng đoán.
' Là vòng tay hả? '
' Oaaa, nàng hay thế!? '
Lưu Tuyết Khuê đôi mắt sáng rỡ "Thật sao? "
' Không, là dây chuyền '
Vương Đỉnh Hoa mở tay mình ra để lộ sợ dây chuyền nhỏ màu vàng đồng bên trong, cô cười xoà nhìn vẻ mặt của nữ nhân này vừa bị mình chơi khăm.
' Để ta đeo cho nàng nhé! Đây là sợi dây chuyền của mẫu thân ta cũng là vật đính ước mà mẫu thân được phụ thân ta trao khi hai người gặp nhau lần đầu tiên. Xong rồi, thật hợp! '
Vương Đỉnh Hoa nhìn sợi dây chuyền đang nằm trên khuôn ngực của nàng mà thầm tưởng tượng đến hình ảnh của một người phụ nữ khác đeo nó nhưng lại thật mơ hồ, vì chưa bao giờ Vương Đỉnh Hoa nhìn thấy được gương mặt của mẹ mình cả.
' Nhưng sao lại đưa nó cho ta? '
Lưu Tuyết Khuê khó hiểu, là vật đính ước cũng như là vật kỷ niệm của hai người đó cơ mà!?
' Ngươi không cần phải lo. Dù gì nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-ngo-chon-am-ti/242268/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.