Viễn cảnh trong tưởng tượng khác hoàn toàn với thực tại rất nhiều, đập vào mắt nàng là cái cảnh tang hoang của phủ Mộ. Xung quanh không hiểu sao có rất nhiều vết máu, cảm giác đã có một cuộc chiến xảy ra.
Mộ Nhung và Thiên Hạo biết rằng có chuyện gì đó tốt đang xảy ra, hai người vội vã chạy vào trong
Mộ Nhung dừng bước, nàng đứng ngây người ra vì trước mắt nàng bây giờ là cảnh tượng vô cùng khủng khiếp. Cha của nàng đã chết, ông nằm la liệt dưới đất, đôi mắt vẫn mở to, biểu hiện rõ cho việc chết không nhắm mắt, có kẻ mưu sát.
Nàng vô cùng hoảng, vội vã chạy đến ôm thi thể của cha, hai hàng nước mắt chảy ròng ròng.
"Thiên Hạo! Chàng mau đến để cứu cha của ta".
Tiếng Mộ Nhung la hét kêu tên Thiên Hạo đến thảm thương.
Thiên Hạo lẳng lặng đến, bắt mạch cho cha nàng và từ từ nói: "Ta rất tiếc, cha của nàng đã không thể cứu được nữa".
Nghe đến đây, nàng quay đầu lại nhìn Thiên Hạo. Ánh mắt tuyệt vọng hiện rõ trên khuôn mặt nàng, nàng uất ức đến nổi dường như không thể nói thành lời.
Biết rằng cha mình đã không thể cứu được, nàng nhẹ nhàng đặt ông ấy xuống đất. Lấy ta vuốt nhẹ mắt của ông để ông được "nhắm mắt xuôi tay" mà đi đến suối vàng.
Nàng bất chợt ngợi ra điều gì đó, vội vã chạy khắp phủ, như đang tìm kiếm một thứ gì. Thiên Hạo không biết nàng đang nghĩ gì, vội vã nói: "Mộ Nhung, Nàng sao vậy?".
Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-lai-quy-xuan/2694751/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.