Chương trước
Chương sau
Thấy tôi hành động như vậy, thằng đó có chút chùng lại, nhưng vẫn còn hổ báo, ngừng mấy giây bất động liền bước lại nắm cổ áo tôi.

_M làm cái lol gì thế?

_Bỏ tay ra trước khi t nóng -tôi nhìn nó lạnh lùng nói

_M nóng thì làm được cc gì t.

_M nói m là chủ quán mà lại hành sự 1 cách côn đồ thế à.

_DM t là chủ ở đây, t có quyền.

Lúc này thì mọi người trong quán nhìn chằm chằm về phía bọn tôi, có người còn đứng dậy tính tiền ra về nữa chứ.

_Có chuyện gì thế? -anh Lâm từ bên ngoài chạy vào hỏi

_Anh giữ thằng này lại giúp em cái.

Nói rồi tôi gạt tay nó, bẻ ngoặc tay nó ra sau lưng cho anh Lâm khống chế. Thằng đó hét lên oai oái, luôn mồm chửi mắng

_DM tụi m làm cc gì vậy, buông t ra nhanh

_Yên lặng lại chút đi anh trai, anh muốn làm chủ quán thì tôi cho anh làm -tôi nhìn nó cười

Mặt nó biến sắc, nhưng vẫn giữ nét ngang tàng trên khuôn mặt. Nhỏ N1 thì lúc này mặt mũi tái mét hết luôn rồi.

Tôi bước ra quán dõng dạc nói lớn

_Xin lỗi mọi người vì có chút chuyện lộn xộn trong quán làm ảnh hưởng đến mọi người, vì thế hôm nay quán sẽ miễn phí cho tất cả quý khách, các vị có thể ra về mà không cần trả tiền, cũng có thể đem thức uống của mình mang về. Còn bây giờ xin mời mọi người tiếp tục thưởng thức đồ uống của quán chúng tôi.

_Có thật không vậy- 1 khách hỏi

_Anh là ai mà chúng tôi phải tin.

_Đúng đó, có thật là miễn phí không?

_Xin mọi người yên lặng... Tôi là chủ quán, tôi xin đảm bảo lời nói của mình, quý khách cứ yên tâm. Ai không tin lời tôi nói có thể hỏi lại nhân viên để kiểm chứng -tôi nói

Đám đông thực khách đa số là khách hàng mới nên không biết tôi, nhưng cũng dần tin lời tôi nói, hào hứng ngồi lại gọi thức uống, coi như giải quyết xong phần khách hàng, giờ thì tới thanh niên cứng thích làm chủ kia.

_Anh Lâm dắt thằng này vào phòng trong giúp em, hai em cũng đi theo luôn nhé -tôi nhìn 3 đứa đó ra lệnh.

Bước lại bàn nhỏ Vy bảo nhỏ có về thì về, tại tôi còn giải quyết vụ này nên chưa thể nào mà đưa nhỏ về được

_Ghê, không ngờ anh là chủ quán cafe này luôn nhé -nhỏ nói

_Thế à, mà thôi anh vào trong, em về trước thì về nhé

_Oke anh, à quên mất anh chưa cho em sdt đó.

_Đây 0186... đó lưu đi.

_Rồi bye anh nhé, goodnight -nhỏ nói, tay quơ quơ cái dt chào tôi rồi bước ra cửa luôn, vừa đúng lúc nhỏ MNgọc bước vào. Thấy nhỏ Vy, MNgọc chỉ nhìn nhìn, rồi nhìn tôi nhăn mặt, chỉ thoáng trong giây lát thôi rồi trở lại vẻ mặt thường ngày của nhỏ.

_Cô đi đâu mà bỏ quán thế kia -tôi trách

_Xin lỗi anh, chổ nhà trọ tôi ở có chút việc nên tôi phải về giải quyết -nhỏ nói, mặt ra vẻ hối lỗi.

_Thôi vào trong phòng đi, chuyện này tôi xử cô sau.

_Vào phòng làm gì, anh định làm gì tui -nhỏ lấy tay che ngực lại nói

_Con lạy mẹ, vào trong giải quyết cái chuyện lộn xộn nãy giờ nè mẹ trẻ à.

_Nói năng không rõ ràng, làm tui cứ tưởng...

_Đây chả thèm, tôi phân biệt được thế nào là hàng cúng và thế nào là hàng ăn.

_Ý anh muốn nói tôi là đồ cúng à -nhỏ lườm, mặt đằng đằng sát khí nhìn tôi

_À không không tôi nói đùa, thôi vào trong đi -biết mình lỡ lời, tôi vội đá lái sang chuyện khác, chứ không hồi tôi chết với nhỏ này mất.

Bước vào trong phòng thì thấy anh Lâm đang hỏi thăm sức khỏe thằng kia, cha này làm mạnh tay gớm, làm thằng kia nằm ôm bụng dưới sàn

_Nó sao thế anh? -tôi hỏi ngay

_Nói vào đây chữi bới lung tung, t nghe nhức lỗ tai quá nên cho vài đấm, ai ngờ nó bị vậy luôn -ảnh cười hềhề

_Thôi đi cha, vài đấm của ông là thằng này lếch luôn rồi.

_Lỡ rồi, thôi m xử nó đi, t ra đây.

Anh Lâm bước ra, căn phòng trở nên êm lắng lạ lùng. 2 nhỏ kia nhìn tôi hoảng sợ, nhỏ N1 thì ngồi bệt xuống đỡ thằng kia

_Thế nào anh chủ quán -tôi nhìn bọn nó cười

_Em xin anh, tha cho bọn em đi -nhỏ N1 lê gối lại xin tôi

_Từ từ, đứng lên rồi nói chuyện nhé em. Tôi chỉ muốn hỏi tại sao 2 người lại mạo nhận làm chủ quán cafe này.

_...

_Nói! -tôi quát lớn

_Dạ em xin lỗi, có người nhờ em làm chuyện này. Người đó nói chỉ cần em giả làm chủ quán lừa đảo khách hàng là có tiền thưởng -thằng thanh niên nói

_Vậy à! Thế thằng nào sai m?

_Dạ hôm qua có thằng chạy AB đến chổ em nhờ vả, nó trả trước 10 củ nhờ em làm chuyện này, còn nó là ai thì em không biết.

_Không biết mà m còn làm à? -tôi sút vào ngực nó

_Dạ em xin lỗi anh, em lỡ dại... anh tha cho-thằng đó ho sù sụ, mở miệng van xin

_Anh thương tình tha dùm bọn em, tụi em lỡ dại -nhỏ N1 cũng xin xỏ

_Được rồi, giờ thì mấy người biến đi, đừng để tôi thấy bóng dáng ở khu vực này, nếu không đừng trách sao tôi không báo trước nhé. -tôi nói

_Dạ em cảm ơn anh.

3 đứa đó dắt díu nhau rời khỏi căn phòng,cánh cửa vừa đóng lại tôi bắt đầu suy nghĩ, là ai đứng sau sai khiến việc này?

_Thả chúng dễ dàng vậy? -MNgọc hỏi

_Đành vậy, chúng chỉ là quân chốt thí mà thôi.

_Vậy anh tính làm gì đây?

_Trước mắt vẫn vậy, chờ 1 thời gian coi ai đứng đằng sau.

_Ừ cũng được, coi như dụ cọp ra hang.

_Cô làm ơn giữ quán giúp tôi cái, có bận gì thì phone cho tôi.

_Oke

Lại thêm 1 kẻ thần bí, đối phương là ai đây, đơn giản là cạnh tranh trong làm ăn hay là có thù oán gì với tôi đây, đau đầu nữa rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.