Ra chơi lần hai, tôi đi căn tin ăn sáng, vừa về tới lớp thì thấy nhỏ Thảo đang đứng gần em nói gì đó. Thấy em có vẻ bực tức ra mặt, tôi bước nhanh về phía đó luôn.
Nhỏ Thảo thấy tôi đang lại gần, nhỏ liền bỏ đi ngược hướng với tôi với nụ cười trên môi.
Bất ngờ ngoài dự liệu của tôi, nhỏ vấp chân lao về phía tôi. Bất giác tôi lại trở thành bia cho nhỏ ôm lấy. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía của tôi, kể cả em.
Em nhìn tôi lạnh lùng, ánh mắt hằn học, rồi em quay đi không thèm nhìn những gì đang xảy ra nữa.
Chết lặng vì lâm vào tình cảnh này, phút chốc tôi chợt hoàn hồn lại, vội vàng đẩy nhỏ ra.
Nhỏ Thảo chấp nhận việc tôi đẩy ra, nhỏ còn nở nụ cười mãn nguyện trên môi, tôi thấy nhỏ dường như không đơn giản là vấp té đâu nhỉ, có vẻ như nhỏ cố ý làm vậy thì phải.
Có thể suy nghĩ trong tôi là đúng, nhỏ quay lại nhìn em, chỉ là liếc mắt thôi nhưng không che giấu được niềm vui trên khuôn mặt của nhỏ.
Cảm giác như mình là 1 món đồ chơi của nhỏ thì phải, tôi quay về chổ ngồi luôn. Bọn con gái trong lớp thì nhìn tôi rồi nhìn hai nhỏ kia thì thầm bàn tán, còn đám con trai quá quen với tôi thì coi như chuyện này chẳng có gì đáng quan tâm cả, nhưng nhỏ MNgọc thì lại khác, MNgọc nhăn mặt lại, kêu tôi
_Này, chuyện gì xảy ra thế kia?
_Chẳng biết -tôi nhún vai
_Hừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-ky-cap-3-anh-va-em/3182024/quyen-1-chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.