Hôm sau đi học thì nhờ thằng A chở dùm luôn,chứ đau muốn chết thì làm sao mà chạy xe cho được cơ chứ.
_Mày nghĩ là ai làm vụ này? -thằng A hỏi.
_Hừ chưa biết nữa, cũng có thể là tranh giành địa bàn chăng -tôi nói.
_Không phải đâu, lâu rồi tao với mày đâu có tranh chấp với ai, hơn nữa toàn do a2 với aC ra mặt thôi mà -nó cự lại.
_Cũng có thể, chẳng lẽ lại có thằng nào ghét tao với mày hả -tôi hỏi nó.
_Mày có nghĩ tới ai không?
_Có đó, tao với mày vừa gây chuyện nữa đấy, mày quên à -tôi cười, vừa nghĩ đến 1 việc có thể là nguyên nhân làm cho tôi và thằng A bị úp.
_Dụ gì?
_Phá thằng Khang với thằng Khương đó.
_Nó hả? Thấy nó ngu ngu vậy thì làm sao chơi được tụi mình được?
_Chưa biết được đâu mày, nhìn bề ngoài ai đoán được lòng nó ra sao đâu -tôi thở dài ngẫm nghĩ.
_Kệ đi, từ từ rồi xem sao -nó nói.
Tới trường, hầu như hai thằng tôi giờ đành ngồi yên 1 chổ luôn rồi, hầu như thân xác đau quá thì làm sao mà di chuyển nổi cơ chứ @@
_Anh làm sao vậy -thấy tôi lạ nên em qua xem sao.
_Hic hôm qua anh bị té xe -tôi rầu rĩ nói với em.
_Trời đất, rồi anh có sao không? -em lo lắng.
_Hì không sao đâu mà, chỉ bị thương ngoài da thôi.
_Để em xem sao.
Em xem xét những vết thương trêm người tôi, vẻ mặt lo lắng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-ky-cap-3-anh-va-em/3181964/quyen-2-chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.