Đứng bất động mất vài giây, rồi tôi cũng dần lấy lại vẻ bình tĩnh quyết đoán thường ngày của mình, cơ mà mặt vẫn còn đơ ra sau khi nghe nhỏ Thy báo động với cái tin giật gân: MNgọc đang hiện diện ở đây @@
_Này anh sao thế -Yến lay tay tôi.
_Ớ hờ đâu có gì đâu -tôi choàng tỉnh, cố trưng ra bộ mặt tươi tỉnh để tự an ủi cho bản thân, gì chứ kì này coi bộ vui luôn rồi đây.
_Bộ có chuyện gì à?
_Không! Không có gì đâu! Mình vào thôi -tôi nói rồi bước vào trước, còn nhỏ Thy thì nó co chân chạy vào từ đời nào rồi.
_Lạ lùng! -Yến nói, rồi cũng vội bước theo tôi đi vào trong, tức là vào gặp bố mẹ chồng =]] đùa thôi.
Bước vào cửa, khung cảnh vẫn như ngày nào, chẳng có gì là thay đổi. Ở phòng khách, chỉ có mỗi ba tôi đang ngồi xem ti vi mà thôi, còn mẹ tôi thì không thấy đâu, chắc là ở dưới bếp rồi.
_Thưa ba con mới về -tôi nói lớn.
_A thằng N, mày mới về à con -ba tôi giật mình quay lại, có chút ngạc nhiên xen lẫn niềm vui đang hiện lên trên khuôn mặt khắc khổ của ông.
_Dạ con mới về tới thôi, mà mẹ đâu rồi ba?
_Bả ở dưới bếp ấy, đang nấu cơm ở dưới.
_Dạ sao nay ăn trể vậy ba, thường giờ này nhà mình ăn tối rồi mà?
_Thì nay có con Ngọc về chơi, nên bả với con Ngọc đi chợ mua đồ, tới giờ mới nấu đấy -ba tôi lắc đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-ky-cap-3-anh-va-em/3181889/quyen-2-chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.