Sáng hôm sau, tôi lại được dịp thả hồn mình vào hơi thở của TâyNguyên, được đắm chìm bản thân trong cái lạnh 20 độ, chụp ảnh các kiểuđể thoả mãn cái sở thích của mình. Lại thuê xe máy mà đi thăm thú thànhphố 3 không 4 khùng này. (Ai không biết thì hỏi bác google nhé)
Trai du lịch 4 bể là nhà, đi đây đi đó tìm tòi học hỏi là điều đươngnhiên. Khởi hành chỉ với cái máy ảnh là đủ, tôi lại chạy xe đi dọc theonhững tuyến đường trong nội thành, hỏi thăm người dân để có thể đến được những địa điểm mình mong muốn.
Đó chính là cánh đồng hoa OảiHương duy nhất của Việt Nam, nơi tôi vẫn thường ấp ủ cái ước mơ đượcchụp lấy phong cảnh ở nơi đây, và lần này chính là lần tôi được thả hồnmình lơ lửng vào trong những cánh hoa màu Oải Hương thơm ngát kia. Taybấm máy liên hồi, chụp hơn trăm tấm hình chỉ để tìm một bức ảnh đẹp vềcánh đồng hoa này mà thôi.
Nhưng thời gian và sức hút của nhữngcánh hoa kia vẫn chưa đủ sức níu giữ tôi, tôi lại lên đường đi đến những điểm xa hơn nữa, chỉ đơn giản là thoả mãn niềm vui khi được chụp hìnhphong cảnh và con người ở nơi đây, ở cái nơi luôn được nhắc đến với cáitên “thành phố buồn”
”Thành phố nào nhớ không em?
Nơi chúng mình tìm phút êm đềm.
Thành phố nào vừa đi đã mỏi
Đường quanh co quyện gốc thông già... “
Trưa lại về với quán cafe Home của cô Giang, tìm đến với không gian yên tĩnh. Thưởng thức 1
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-ky-cap-3-anh-va-em/3181829/quyen-2-chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.