Thời gian trôi qua nhanh như gió thổi, thoáng cái nỗi buồn vì Nhi đi dường như đã được tôi cất tận sâu nơi đáy lòng, tự hứa đừng nhớ, đừngbuồn vì cô gái lạ lùng đó nữa.
Tạm biệt núi rừng Tây Nguyên trởvề lại với Sài Gòn hoa lệ ngay trong đêm chủ nhật, hai cô nàng chia taytôi về lại nhà, còn tôi thì tiếp tục việc học hành “vất vả” của mìnhvậy.
MNgọc từ bửa đó đến nay dường như chuyển hẳn qua nhà trọcủa tôi mà ở luôn vậy, ban đầu là qua ban ngày, rồi có hôm ngủ lại buổitối, và riết rồi... mang đồ sang ở hẳn bên đây luôn @@ dễ sợ.
Quyên thì ít qua hơn, nhưng cũng không mấy vắng bóng ở cái phòng trọ của tôi, hầu như cứ cách 1 2 ngày là Quyên lại qua chơi, còn MNgọc thì xácđịnh là ngày nào cũng có mặt rồi =)) cứ như khẳng định chủ quyền ấy nhể.
_Làm gì mà qua đây quài thế hả hai cô nương? -tôi hỏi khi thấy hai nhỏ đang cặm cụi nấu ăn.
_Thích thế đấy, bộ không được à -Quyên nhướng mắt nhìn tôi đầy thách thức.
_Ngon nói không xem -MNgọc lừ mắt, tay cầm con dao chỉ về phía tôi.
_Ấy ấy đừng manh động mà- tôi hoảng hồn, im lặng ngay tấp lự.
_Hừ nói nhiều quá! -Quyên trề môi.
Cứ thế đấy, mỗi khi có 2 người đó ở đây thì y như rằng tôi luôn bị đànáp dã man, luôn dưới cơ của hai nhỏ=.= nhục mặt thật mà. Nhưng thôi, thà vậy nhưng vui nhà vui cửa, chứ ở 1 mình thì chán lắm cơ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-ky-cap-3-anh-va-em/3181823/quyen-2-chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.