Cuộc sống vẫn tiếp diễn, cô trải qua 1 tháng không có Lam Hạo bên cạnh, người nhà họ Lam cũng không tìm đến cô, cứ như vậy từng ngày bình yên trôi qua mang theo cả nỗi nhớ trong lòng. Cho đến một hôm bầu trời vốn trong xanh, những tia nắng ấm áp đan xen dịu dàng bỗng trở nên âm u, lạnh lẽo, từng hạt mưa xối xả rơi, không khí phút chốc ẩm thấp bao trùm, làm lòng người cô đơn lạ thường. Ngoài cửa truyền đến âm thanh, vừa mở cửa khuôn mặt xuất hiện khiến cô sợ hãi cũng khiến cô bất ngờ, bởi bà ấy tuyệt đối không thể xuất hiện ở nơi đây... Âm thanh tiếng mưa rơi khiến lòng cô càng sợ hãi, người phụ nữ ở trước mặt là Hạ Tuyết Lam, bà ấy là mẹ của Lam Hạo, là người duy nhất không bao giờ xuất hiện ở nơi mà cô xuất hiện, bà ấy không chấp nhận xuất thân cô, càng không chấp nhận vì cô mà từ bỏ đứa con dâu bà ấy chọn – Lý Huyền Ngọc. Đối diện với bà ấy trong lòng cô vừa lo lắng, vừa nghi hoặc:
- Bác gái...Lam phu nhân không biết hôm nay bác đến gặp con là...(lời chưa dứt âm thanh nhẹ nhàng mà quyền lực vang lên phá tan tất cả những viễn tưởng hạnh phúc trong lòng cô, vốn rất mong chờ lần đầu gặp gỡ nay lại tựa như đáy vực sâu thẳm).
- Hạo thằng bé gặp tai nạn trên đường đến nơi sắp xếp ở Mỹ...sau 1 tháng điều trị hai chân và một bên mắt của nó không thể như ban đầu, bị tổn thương rất nặng. Lâm Nguyệt đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-ket-cua-trai-tim/3388015/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.