Cảnh ở đây thực sự rất đẹp, sắc phong đỏ vàng đan xen trên nền trời đêm tối càng giống như những ánh đèn màu sắc rực rỡ nhuộm sáng cả một vùng, Cố Tuyên Nghi vừa nhìn liền bị thu hút, mải mê ngắm mãi không chán nhất thời không để ý có người đang lại gần mình.
- Tiểu Nghi???
Giọng nói trầm khàn có chút nghi ngờ vang lên.
Nghe thấy có người gọi mình Cố Tuyên Nghi liền quay lại, nhưng khi nhìn thấy chủ nhân của giọng nói tâm trạng vui vẻ của cô phút chốc theo gió bay đi mất.
- Đúng là em rồi... anh...
Lâm Mặc Phong từ xa nhìn thấy bóng dáng có chút giống cô, vốn không ôm quá nhiều hy vọng nhưng không ngờ thật sự lại là cô. Cô bây giờ thật đẹp, bình thường cô đã đẹp rồi nhưng nét đẹp đó bị nét nghiêm nghị của trang phục công sở gói gọn còn bây giờ cô như tiên nữ giáng trần, đẹp đến trời đất quay cuồng.
Chiếc đầm body màu đen ôm lấy cơ thể cô, khoe trọn từng đường cong cơ thể cùng bàn da trắng không tì vết, dưới ánh đèn lại giống như đang phát sáng của cô.
- Anh muốn gì???
Cố Tuyên Nghi khó chịu nhìn người đàn ông trước mặt. Lại là anh ta, cô không thích người đàn ông này, người này quá thô lỗ. Khi trước mới lần đầu gặp anh ta đã muốn động tay động chân, ôm ấp cô khiến cô vô cùng khó chịu và chán ghét.
- Tiểu Nghi.... anh....
- Anh ở đây làm gì?
Lời chưa kịp nói thì một giọng nam mang theo cảm giác lạnh lẽo chết người vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-han-muon-mang/426749/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.