Sau khi đạt được mục đích, Henry lại biến mắt tăm mấy ngày liền, cả căn biệt thự rộng lớn chỉ có mình Tô Uyên Linh và mấy người giúp việc.
Trời xẩm tối, Tô Uyên Linh đang ngồi ở phòng khách xem ti vi thì nghe thấy tiếng xe, chẳng nhìn cũng biết đó là xe của Henry, bởi ngoài ông ta ra chẳng ai được phép bén mảng đến khu vực này.
Như thường lệ, mỗi lần Henry xuất hiện người làm trong nhà đều tập trung ở cửa nghênh đón ông ta.
Vào nhà thấy Tô Uyên Linh ngồi đó không có ý định chào hỏi hay để ý gì đến mình Henry bèn đi lại phía Tô Uyên Linh, ngồi xuống bên cạnh cô ta.
- Tô tiểu thư mấy ngày nay khoẻ chứ?
Henry ngồi sát lại Tô Uyên Linh, tay vòng ra phía sau đặt lên thành ghế sofa.
- Cảm ơn ông đã quan tâm. Tôi ổn.
Tô Uyên Linh khí chịu cố gắng tránh xa người đàn ông này.
- Haha... Tô tiểu thư vẫn xa cách như vậy. Chúng ta đã là người chung chiến tuyến, là đồng minh của nhau thiết nghĩ không nên xa cách như vậy chứ.
Vừa nói Henry vừa đưa tay nghịch nghịch lọn tóc của Tô Uyên Linh.
Cử chỉ có phần thân mật này khiến Tô Uyên Linh rùng mình, cố gắng tránh xa Henry nhất có thể.
Nhận thấy sự bài xích, xa lánh của Tô Uyên Linh đối với mình Henry cũng không tỏ thái độ gì. Tô Uyên Linh giờ đây giá trị lợi dụng rất lớn nên ông ta vẫn sẽ mềm mỏng, để tránh doạ Tô Uyên Linh chạy mất.
Được rồi, không đùa cô nữa. Thu dọn những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-han-muon-mang/426723/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.