New York, Mĩ.
Tại căn phòng xa hoa, đặt tại tầng cao nhất của Max, tập đoàn thuộc sở hữu của Thẩm thị, Thẩm Quân Đình đứng trước cửa kính trọng suốt quan sát mọi thứ bên dưới. Đường phố New York tấp nập người qua, hàng phong vàng đỏ nhuộm màu cả một khoảng trời.
Thẩm Quân Đình đứng đó, thong thả nhâm nhi ly vang đỏ.
- Chủ tịch.
Tony _ thư kí cũng là trợ thủ đắc lực của anh đẩy cửa bước vào.
- Sao không gõ cửa?
Anh nhíu mày không hài lòng, không nghĩ Tony lại quên mất lễ nghi này.
- Xin lỗi chủ tịch, tôi đã gõ cửa rất lâu nhưng không thấy anh trả lời nên mới mạo muội đẩy cửa vào.
Tony giải thích. Anh ta thật sự đã gõ cửa rất lâu nhưng không nghe thấy hồi đáp. Anh ta chắc chắn chủ tịch còn ở trong đó nhưng lại không nghe được hồi đáp nên mới tự ý đẩy cửa vào như vậy.
- Được rồi, có chuyện gì sao?
Nghe vậy khuôn mặt anh hoà hoãn hơn đôi chút. Đúng là khi nãy anh quá tập trung suy nghĩ nên không để ý tiếng gõ cửa.
- Bên đó vẫn cho người tìm kiếm tung tích của Cố tiểu thư.
Tony không nói rõ " bên đó" là ai nhưng anh thừa sức nhận ra điều đó ám chỉ cái gì.
- Cậu biết mình nên làm gì chứ?
Anh nhướn mày hỏi.
- Tôi biết thưa chủ tịch, hai tháng nay tôi luôn cố tình chặn đứng mọi thông tin họ mới tìm được.
Tony trả lời. Anh ta làm sao không hiểu chủ tịch mình muốn làm gì chứ. Vị Cố tiểu thư đó chiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-han-muon-mang/426713/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.