Em thôi đi, rõ ràng là em sai trước, bây giờ em còn muốn trách ai?
Anh thật sự không thể chấp nhận được tính cách này của cô, đã làm sai còn đổ cho người khác.
- Tôi sai, tôi sai ở đâu? Anh nói xem tôi sai ở đây?
Cô chất vấn lại anh.
- Em còn hỏi, là em đẩy Uyên Linh xuống cầu thang khiến em ấy xảy thai, bây giờ em còn muốn trách ai, muốn đổ lỗi cho ai.
- haha.... tôi đẩy chị ta???
Cô lặp lại lời anh.
- 3 năm, 3 năm bên nhau một chút niềm tin với tôi anh cũng không có sao??
Anh có tận mắt thấy tôi đẩy chị ta không hay chỉ nghe lời một phía từ chị ta anh liền quy chụp mọi tội lỗi lên đầu tôi, anh có chịu nghe tôi giải thích không?
Cô lớn tiếng chất vấn anh.
Bước xuống giường bệnh, đi về phía anh và Tô Uyên Linh đang đứng cô nhìn thẳng vào mắt anh nói:
- Nhìn thẳng vào mắt tôi, nói tôi biết anh đã từng tin tôi chưa?
....
Anh không trả lời chỉ im lặng quay mặt qua chỗ khác nhưng hành động này của anh đã cho cô một câu trả lời chính xác rằng anh chưa từng tin cô.
- Anh tin tôi đẩy chị ta sao??
Cô hỏi anh.
- Đúng_ anh khẳng định một cách chắc nịch.
- Ba năm, chúng ta quen nhau ba năm mà một chút hiểu tôi anh cũng không có sao? Anh nghĩ tôi có thể độc ác tới nỗi ra tay với con của người khác sao, nếu tôi thật sự muốn giết con của chị ta thì anh nghĩ tôi sẽ để chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-han-muon-mang/426694/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.