Sau một đêm theo dõi thấy Tô Uyên Linh không còn gì đáng ngại bác sĩ đã cho cô ta xuất viện.
Thu dọn đồ đạc xong, cô ta cùng anh ra xe rời khỏi bệnh viện.
- Phong, em đến ở nhà anh được không? _ cô ta hỏi, thật ra cô ta muốn đến ở cùng anh lâu rồi, dù vụ cháy kia không xảy ra cô ta cũng sẽ nghĩ cách để được ở cùng anh, cô ta sớm đã ngứa mắt cô nên để thuận tiện cho việc chia cắt hai người, cũng như để cô ta sớm có thể ngồi lên chức Lâm thiếu phu nhân thì cô ta cần phải đến ở cùng anh để thuận tiện thực hiện kế hoạch.
- Nhà em cháy rồi, bây giờ không ở được nữa, ba mẹ em cũng không ở nhà, về nhà chính một mình em sợ, sợ chuyện như hôm qua xảy ra em và con sẽ không may mắn như lần này nữa_ cô ta tiếp tục nói, bày ra gương mặt đáng thương, đôi mắt ngấn lệ dường như sắp khóc.
- Được rồi, đừng sợ, tạm thời em cứ đến nhà anh ở đi.
Chiêu dùng nước mắt thu phục lòng người của cô ta lại một lần nữa thành công, quả nhiên cô ta đã đoán đúng, anh vẫn như vậy, vẫn như ngày xưa luôn mềm lòng trước nước mắt của cô ta.
...****************...
Về phía cô, sau khi anh vội vã rời nhà lúc tối muộn, cô vẫn ngồi xem tivi, xem đến rất khuya nhưng cô chẳng thể tập trung xem, cũng chẳng biết tivi đang chiếu chương trình gì, bởi từ khi anh đi cô vẫn luôn chú ý ra ngoài cửa, mong tiếng xe của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-han-muon-mang/426674/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.