Anh nhẹ nhàng đỡ cô ta tránh xa cửa sổ, đưa cô ta đến giường ngồi xuống, nhẹ vỗ lưng cô ta an ủi.
Tô Uyên Linh nép vào lồng ngực anh, sụt sịt nói:
- Anh không cần mẹ con em nữa sao? Anh thật sự muốn bỏ mẹ con em sao?
Cô ta ôm anh thật chặt, bày ra khuôn mặt đáng thương để khiến anh mủi lòng và cô ta đã thành công.
Nước mắt của cô ta trước giờ luôn là điểm yếu của anh, trước đây chỉ cần cô ta rơi nước mắt anh liền mủi lòng, bây giờ cũng vậy.
Tạm gác việc trở về bệnh viện thăm cô, anh ở lại với cô ta, dỗ cô ta ngủ rồi tính tiếp.
Sau một lúc dỗ dành cô ta cuối cùng cũng chịu ngủ, nhưng tay cô ta vẫn ôm chặt tay anh không chịu buông.
Đợi đến khi cô ta ngủ say để có thể gỡ tay ra đã là hai tiếng sau.
Anh nhanh chóng rời khỏi Tô gia lái xe một mạch đến bệnh viện Trung tâm. Truyện Hài Hước
Lên đến phòng bệnh của cô, qua ô kính trọng suốt ở trên cửa anh nhìn thấy cô đang ngồi thẫn thờ nhìn ra phía ngoài của sổ, tay đặt trên bụng nhẹ nhàng vuốt ve.
Anh nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào, cô nghe thấy tiếng mở cửa liền quay lại nhìn, thấy người đến là anh cô chỉ nhìn lướt một cái rồi quay đi, không nói gì.
Anh đi đến ngồi xuống chiếc ghế cạnh giường, đưa tay nắm tay cô.
Do không chú ý, nên khi anh nắm tay mình cô theo phản xạ rút mạng tay ra, đến khi ý thức được không khí giữa hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-han-muon-mang/426669/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.