Nhận được thông báo, bác sĩ rất nhanh liền đến kiểm tra cho cô, sau một loạt các thao tác kiểm tra thấy cô không còn gì đáng ngại bác sĩ chỉ dặn dò cô vài điều rồi đi ra ngoài.
Lúc này như nhớ ra chuyện gì đó cô vội nắm tay vị bác sĩ kia lại, hỏi:
- Bác sĩ, con tôi... đứa bé thế nào rồi.
Cô lo sợ nhìn ông, cô không nhớ được bất kì điều gì sau khi bị bọn bắt cóc đánh ngất, không biết chuyện gì đã xảy ra với mình, nếu chúng thật sự đã xâm hại cô thì con của cô... đứa bé có còn không?
- Yên tâm, đứa bé không sao, cô chỉ bị động thai thôi, nhớ nghỉ ngơi, ăn uống điều độ, hạn chế làm việc nặng thì sẽ không sao cả.
Như nhìn ra sự lo lắng của cô, vị bác sĩ kia liền nhẹ nhàng giải thích cùng nhắc nhở cô cẩn thận tránh lại tiếp tục bị động thai lần nữa.
Nghe như vậy cô thở phảo một hơi, thầm cảm thấy may mắn vì đứa bé không sao, nếu đứa bé có chuyện cô làm sao sống tiếp được, trong cuộc hôn nhân không có tình yêu này, đứa bé là hi vọng, là ánh sáng đời cô, nếu mất đi cô sẽ không sống nổi.
Cô quay sang cảm ơn bác sĩ, ông thấy cô tinh thần không có gì bất thường, sức khoẻ cũng ổn định liền đi ra ngoài, y tá thấy vậy cũng ra ngoài theo, cô còn phải báo tin cho người kia nữa.
Ra đến hành lang, cô y tá liền rút điện thoại gọi cho anh, trước lúc rời đi cô ấy đã được anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-han-muon-mang/426667/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.