Trong phòng bệnh Cố Tuyên Nghi đã tỉnh lại, sắc mặt nhợt nhạt, mệt mỏi, mùi thuốc khử trùng xộc thẳng vào mũi khiến cô khó chịu cau mày. Đưa mắt nhìn xung quanh bốn bức tường chỉ một màu trắng cô nhận thức được bản thân mình đang ở trong bệnh viện nhưng tại sao cô lại ở đây?
Lê thân thể mệt mỏi gắng gượng ngồi dậy, lúc này tiếng mở cửa vang lên, Thẩm Quân Đình bước vào, thấy cô đã tỉnh anh liền nhanh chân đi đến bên cạnh đỡ cô ngồi dựa vào mình.
* Ông xã, em sao vậy? Sao lại vào bệnh viện?_ Cô mệt mỏi dựa vào lồng ngực ấm áp của anh nhẹ hỏi.
* Bà xã, em phải thật bình tĩnh nghe anh nói_ Thẩm Quân Đình bày ra vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng nói.
* Sao vậy? Chuyện nghiêm trọng lắm hả anh?_ Cố Tuyên Nghi lo lắng nhìn anh.
* Bà xã, em có thai rồi, chúng ta có con rồi._ Thẩm Quân Đình vừa nói vừa ôm chầ lấy cô vẻ mặt vô cùng hạnh phúc.
* Em.... có... có thai sao?_ Cố Tuyên Nghi như không tin vào tai mình mà hỏi lại.
* Đúng vậy, bà xã chúng ta có con rồi, là con của chúng ta._ Thẩm Quân Đình vừa nói tay vừa đưa tay đặt lên bụng cô nhẹ xoa.
* Em... em thật sự có thai rồi. Em... em lại được làm mẹ rồi_ Cố Tuyên Nghi hạnh phúc đến nỗi nói không thành câu, giọt nước mắt hạnh phúc lăn dài trên má.
Thấy cô xúc động phát khóc Thẩm Quân Đình liền quay mặt cô lại nhẹ đặt lên trán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-han-muon-mang/3120549/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.