Cả hành lang rộng lớn chỉ còn mỗi Thẩm Quân Đình, anh đứng đó thẫn thờ suy nghĩ về những gì mà John nói.
Cô sắp nhớ lại rồi, đó là chuyện tốt với cô nhưng anh lại không thấy vui chút nào. Cô sẽ ra sao khi nhớ lại mọi thứ? Cô sẽ hận anh, sẽ trách anh lừa dối cô hay sẽ bỏ qua tất cả nhưng cũng sẽ rời bỏ anh?
Những suy nghĩ tiêu cực ấy từng chút từng chút đánh gục một con người vốn kiên cường như anh. Anh phải làm sao mới tốt đây? Anh không muốn mất cô nhưng lại sợ cô sẽ hận mình khi biết mọi việc, anh sợ cô sẽ lại rời bỏ anh. Nếu thật sự là như vậy anh sẽ chết mất.
Anh phải làm sao mới tốt đây? Nên nói hết mọi chuyện với cô hay tiếp tục che giấu tất cả.
Sự mâu thuẫn bao chùm lấy Thẩm Quân Đình, nhấn anh chìm xuống vực sâu rối bời, không thêt thoát.
- Đình...
Giọng nói có chút yếu ớt của Cố Tuyên Nghi vang lên cắt ngang tâm trạng rối bời của Thẩm Quân Đình.
- Bảo bối, em tỉnh rồi.
Nghe tiếng gọi Thẩm Quân Đình quay lại liền thấy cô đã đứng ở cửa tự bao giờ. Cô tỉnh lúc nào, có nghe được cuộc nói chuyện của anh và John không?.
- Sao lại ra đây rồi, em đang không khoẻ, mau vào trong nằm nghỉ.
- Em không sao đâu anh không cần lo, mà John nói em bị làm sao vậy? Có nói lý do vì sao gần em hay đau đầu lại còn bị ngất không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-han-muon-mang/3120512/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.