Ngày 30 tết này, tôi ở bên Trầm Trạch Nam cùng xem tiết mục cuối năm tại nhà.
Dựa vào người Trầm Trạch Nam, tôi trò chuyện với hắn câu được câu mất.
“Ôi, em nói xem chúng mình thế này có giống cặp vợ chồng già không?” Tôi nghiêng đầu nhìn Trầm Trạch Nam nhịn không được bật cười.
“Đương nhiên, mình đã bên nhau tám năm rồi,” Trầm Trạch Nam nháy mắt mấy cái, “Cứ coi là vậy đi?”
“Phải rồi, thất niên chi dương… thật là vậy?” (Thất niên chi dương có thể hiểu nôm na là cái dớp 7 năm. Phàm là người yêu hoặc vợ chồng, luôn có một niềm tin rằng chỉ cần vượt qua cái dớp 7 năm này một cách an toàn thì có thể coi như bền vững dài lâu, vợ chồng sẽ hạnh phúc bên nhau, còn người yêu nhau sẽ thành vợ chồng – Lãnh Vân.)
“Sao có thể chứ,” Trầm Trạch Nam xoay đầu tôi lại đặt trên môi một nụ hôn, “Bất luận qua bao nhiêu năm, em vẫn yêu A Kỳ như bây giờ.”
“Nói vậy chưa chắc đâu,” Tôi ngồi thẳng dậy khoát tay, “Chuyện sau này thế nào cũng không biết được.”
Trầm Trạch Nam im lặng một lúc thật lâu, mãi đến cuối vẫn không nói gì, chỉ kéo tôi lại ôm trong lồng ngực.
Tôi ngẩng đầu lên nhìn hắn không hỏi vì sao hắn im lặng.
Vài ngày qua đi, tôi bất chợt thấy được tin tức ngoài ý muốn.
Trên tivi đang phát Diệp thị bị vạch trần có giao dịch không hợp pháp với hắc đạo, cổ phiếu công ty mất giá thảm hại, cuối cùng không thể không tuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-dau/2472773/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.