Tôi cởi áo khoác phủ lên thân mình đang run vì lạnh của Diệp Du, suy nghĩ một chút, vẫn là nên dẫn cậu về nhà mình.
Lúc vừa mở cửa, tôi đã nhìn thấy Trầm Trạch Nam đặt giày ở bệ trước, trong phòng bếp truyền ra ít tiếng động.
“A Kỳ, anh…” Hẳn là Trầm Trạch Nam nghe được tiếng mở cửa, hắn đi ra, có điều nói được nửa câu liền ngừng lại khi thấy tôi ôm một người.
“Trạch Nam, cậu giúp tôi pha ít nước nóng trong bồn tắm được không, cậu ấy mắc mưa.” Tôi ôm Diệp Du, có thể cảm nhận được cậu đang phát run.
Ánh mắt Trầm Trạch Nam không hảo cảm liếc nhìn Diệp Du, tôi nghĩ nghĩ, tuy Trầm Trạch Nam đã quen thuộc cái tên Diệp Du này như cháo, nhưng đây là lần đầu tiên họ gặp mặt.
“Cậu ấy là Diệp Du.”
“Tôi biết,” Trầm Trạch Nam chuyển tầm mắt từ trên người Diệp Du sang tôi, sau đó hắn bước lại gần, đón lấy Diệp Du từ tay tôi, “Anh đừng ôm hắn, cả người hắn ướt nhẹp, anh mau thay quần áo đi.”
Tôi buồn cười liếc hắn một cái, biết hắn khẳng định không vừa mắt Diệp Du, suy cho cùng trước giờ không ít lần hắn tỏ ra phẫn nộ đối với Diệp Du trước mặt tôi.
Tôi không giành với hắn, để mặc hắn kéo Diệp Du sang một bên mà tiến vào phòng ngủ. Trước khi vào tôi ngó Diệp Du một chút, phát hiện môi cậu trắng bệt cả, cậu nghi hoặc liếc nhìn tôi, tôi vén phần tóc ướt đẫm trước trán của cậu qua một bên, “Hắn là bạn tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-dau/2472745/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.