Sáng hôm sau lúc Trình Phong thức giấc Linh Lan vẫn còn ngủ, anh nhẹ nhàng rời khỏi giường sau đó đi vệ sinh cá nhân rồi ra khỏi nhà, Trình Phong muốn ra ngoài xem có ai bán gì đó để ăn sáng hay không nhưng đường ở quê không quen thuộc nên đi mãi một lúc anh mới đến được chợ, chợ ở đây chỉ là những người bán hàng nhỏ lẻ tụ tập lại một nơi không nhiều hàng quán như thành thị.
Trình Phong mua một ít bánh quê đủ loại tuy nói ít nhưng thật ra là khá nhiều anh mua sẵn lát cho nhà thím Lý một ít sau đó lại mua thêm một ít trái cây và một ít đồ để nấu ăn, lúc Trình Phong quay về thì đi giữa đường anh thấy Linh Lan đi về phía mình có lẽ cô đang tìm anh.
- Này sao anh đi mà không nói em một tiếng thế?
“ Anh thấy em ngủ rất ngon nên để cho em ngủ thêm hôm qua đi đường vất vả rồi”
- Anh hay nhỉ, đường thì không biết vậy mà còn có thể tìm được đến chợ đấy.
“ Anh đi theo cảm giác thôi”
Linh Lan nghe thế thì hừ lạnh “ Đúng là giác quan của quân nhân có khác nhỉ”
Thấy Trình Phong mua đồ có hơi nhiều nào là bánh, trái cây và còn mấy túi nữa thấy có hơi nhiều cô hơi thắc mắc, bình thường niếu thấy cô mua nhiều đồ ăn anh sẽ phàn nàn vì sợ bỏ phí thức ăn sau hôm nay anh lại mua nhiều thế nhỉ
- Sao anh mua nhiều đồ thế?
“ Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-dap/2781827/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.